Old school Swatch Watches
Truyện teen full
ChatGameXổ Số
Phần mềm mobile cực đỉnh
Những Bài Văn Mẫu Hay Nhất Từ Lớp 6 -> 12
Tiện ích online
Hình nền mobile
Wap hay Like ủng hộ SaoViet.Me

MỜI CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN !

Đơn giản chỉ vì anh yêu em! - Trang 6


Salasa kéo Kid chạy thật nhanh trên con phố đông người. Kid buông lỏng người, chạy theo cô. Lâu lắm rồi anh mới có cảm giác thoải mái như thế này. Mọi ưu phiền dường như tan biến. Cảm giác gió đã cuốn bay đi tất cả những tổn thương.Trong phút chốc, anh đã nghĩ, phải chăng người anh yêu là Salasa thì thật tốt. Anh sẽ chẳng bị tổn thương đau khổ đến thế này... Nhưng... Kid lại chuẩn bị thở dài 1 tiếng thì...Póc!!!??!!!!! Kid vội vàng lấy tay che trán! Sửng sốt nhìn Salasa đang đi thì tự dưng quay lại búng vào trán anh 1 cái rõ đau!!!!Cô nhíu nhíu mày:
_ Anh như thế là không được đâu nhé!
_ tôi sao?_ Kid có vẻ không hiểu Salasa đang nói gì.
_ Anh sắp sửa thở dài đánh thượt 1 cái chứ gì?_ Salasa phùng má lên, bĩu môi _ đi với tôi mà như thế là không được đâu nhá! hỏng hết cả danh tiếng của người ta bây giờ!
_ Không... tôi .. làm gì có_ Kid giật mình, vội vàng xua xua tay.
_ Anh đừng có chối!cái mặt anh viết rõ 3 chữ"nghĩ linh tinh " trên trán kìa!!_ Salasa nháy mắt.
_Cô thật là...hơ_Kid bật cười,rồi lấy tay xoa xoa trán._ đừng có đùa thế chứ?! không vui chút nào đâu!hì!
_ Không vui mà anh vẫn cười à?haha! anh là đồ ngốc hả?_ Salasa cười trêu chọc.
_ Chắc thế đó!_ Kid nhún vai.
_hì! bây giờ thì khác rồi phải không?_ Salasa nghiêng nghiêng đầu hỏi 1 cách thật dễ thương.
_ừm, cảm ơn cô nhiều lắm!_ Kid gật đầu.
_ vậy thì đi tiếp thôi nào!!!!!!!_ Và Salasa lại kéo tay Kid đi.
Cả buổi tối hôm đó, Kid đi với Salasa. Rất thoải mái.Rất vui vẻ. Rất tự nhiên. Không chút ưu tư.Nói đúng hơn là Salasa chẳng cho Kid thời gian để mà buồn. Cô khiến anh không còn chút thời gian và sức lực để mà suy nghĩ vẩn vơ.Salasa kéo Kid đi ăn ở 1 cửa hàng fast food.Rồi đi chơi ở công viên nước ban đêm, đi bắn súng lấy quà, đi gắp thú nhồi bông.v..v... Rất rất nhiều trò chơi với đặc điểm là: không kì quái và cực kỳ trẻ con!^^Kid bật cười." cô nàng kì lạ" có lẽ đã trở thành biệt danh của Salasa đối với Kid.Và cô nàng ấy... "cô nàng kì lạ" đang bước vào cuộc đời Kid 1 cách vô cùng trẻ con, ngây thơ, đáng yêu.. không toan tính( có thật vậy không?>.<)... không ngập ngừng, không e dè. Táo bạo như cái cách Candy đã bước vào trái tim, bước vào cuộc đời anh....liệu người con gái này...... có xóa mờ đi hình bóng Candy trong trái tim Kid? để rồi thay thế vào vị trí đó?... hay...... " cô nàng kì lạ" chỉ lướt qua cuộc đời anh như 1 cơn gió.... đủ để anh khẳng định lại 1 điều...... không ai... không ai có thể thay thế được Candy...
... và để Kid khẳng định lại thêm 1 lần nữa... trái tim anh.. đã hoàn toàn dành hết cho Candy mất rồi.... Candy... là duy nhất.. và cũng là mãi mãi...............?...
_________________________________
_ Hôm nay anh vui chứ?_ Salasa lại nở nụ cười xinh xắn, chúm chím đôi môi dễ thương của mình, hỏi 1 cách thật đáng yêu.
_ Ừm, cảm ơn cô nhiều lắm_ Kid đi bên cạnh Salasa, khẽ gật đầu_ bây giờ cô định đi đâu đây?_ Kid buột miệng hỏi.
_ đến công ty!^^
_ làm gì?_ Kid hơi ngạc nhiên tý tẹo.
_ sao anh không về đi nhỉ?_ Salasa tỏ vẻ ngây thơ, hình như cô đang cố gắng tảng lờ đi câu hỏi của Kid.
_ Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi kìa_ Kid khẽ nhíu mày 1 cái.
_ Ha, thật là_ Salasa chép miệng_ tôi không qua mặt anh được rồi. Ghét thật đó_ Salasa liếc nhìn với vẻ không vui.
_ Cái trò đó chỉ lừa được con nít thôi_ Kid khẽ lắc đầu với 1 nụ cười trên môi._ đâu dễ dàng qua mặt người khác vậy chứ?
_ Đó là do anh khác người chứ bộ!!_ bỗng dưng Salasa quay phắt lại, chống nạnh nói với Kid 1 cách đầy hách dịch_ Mà tại sao anh không về đi mà cứ lẽo đẽo theo tôi vậy hả?Anh thích tôi rồi có phải không?_ Giả bộ tinh tường.
_ Cô đúng là người thích giỡn nhỉ?hì!_Kid hơi giật mình rồi lại nhanh chóng lấy lại dáng vẻ đầy tự tin của mình_Tôi sẽ đi theo cô!
_Hey! Tại sao?_ Salasa chớp chớp mắt.
_Tôi đi lấy đồ đạc đang bỏ quên ở công ty chứ còn gì nữa?Haha! Cô nghĩ gì vậy chứ?
_Chao ôi! Hóa ra anh cũng là người hóm hỉnh đó nhỉ?
_ Ai biết!_ Kid nhún vai.
_ Anh thật là! Làm tôi tưởng bở, là anh thích tôi rồi chứ?_ Salasa lại bắt đầu nói bóng gió trêu đùa._ Chán ghê cơ!
_ Nếu tôi nói tôi thích cô rồi thì cô sẽ làm gì?_ Kid nháy mắt đùa.
_ Anh chơi chung với người yêu Yuli nhiều quá nên có vẻ biết bông đùa như người ta rồi đó!_ Salasa chép miệng.
_ Cô lại làm lơ câu hỏi của tôi rồi kìa! Hơ!
_ Anh!_ Salasa nhìn thẳng vào mắt Kid với ánh nhìn sắc lạnh.
_ Tôi sao?_ Kid giật lùi 1 bước.
_ Anh nghĩ anh có thể giỡn với tôi được sao?_ ánh mắt cô dịu hẳn xuống, và nụ cười tinh quái lại nở trên môi_ Anh có thích tôi đâu mà lại hỏi như thế chứ?_ Và quay lưng bước đi. Dường như cô không hề có ý định nghe câu trả lời của Kid.
_ Khó trả lời đến vậy sao?Ha!_ Kid bước theo sau, tiếp tục nói. Hình như Kid không hề có ý định sẽ dừng lại mấy câu hỏi của mình.
_ Anh không để ý là đã đến nơi rồi sao?_ Salasa tiến lại gần cánh cửa bằng kính trong suốt, rồi kéo ra, và bước vào.
_ Hả? Ouch!!!_ Kid giật mình. Có vẻ như Kid quá nhập tâm vào chuyện đang nói với Salasa nên chẳng hề để ý đến xung quanh thì phải. Suýt chút nữa anh đã va phải cánh cửa đang dần khép lại.
_ Anh định làm trò hề cho tôi cười sao?haha!_ Salasa nhìn Kid giễu cợt.
_Cô lúc nào cũng cười được nhỉ?_ Kid bực bội nói ra với giọng đầy khó chịu.
Trong phút chốc, Salasa đã khựng người lại.Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, cô đã kịp thời trở về với bộ mặt hàng ngày, rồi thản nhiên trả lời:
_ Có lẽ vậy đó.
_ Tôi đang nói móc cô đấy!_ Kid nhíu mày, chả hiểu nổi cô nàng này có vấn đề gì về đầu óc mà không hề nổi giận hay tỏ ra khó chịu trước câu nói xóc xỉa của Kid.
_ Tôi có phải đồ ngốc như anh đâu mà không hiểu chứ?_ Salasa nhếch mép._ Anh lấy đồ rồi về đi!^^
_ Cô đúng là kì lạ!_ Kid ngao ngán, bước vào phòng, lấy mấy thứ đồ anh để Quên và quay ra.
_ Anh về nhé!_ Salasa vẫy tay tạm biệt.
_ Tôi không về!_ Kid nói rành rọt từng chữ.
_ ỦA?Tại sao?_ Salasa nhướn mày.
_ Vậy tại sao cô chưa về?_ Kid hỏi vặn lại.
_ Tôi có việc phải làm.
_ Tôi sẽ đợi cô.
_HẢ?_ Salasa tưởng tai mình nghe lầm.
_ Ban đêm mà. Tôi sẽ đưa cô về tận nhà!Nên tôi sẽ đợi!OK?
_Haizz, tùy anh thôi._ Salasa thở dài đánh thượt.
Kid ngồi trên chiếc ghế gỗ, xung quanh là tiếng nhạc du dương, mắt anh đang nhìn chằm chằm vào cô nàng đang tập múa trước mặt mình với vẻ ngạc nhiên khó hiểu. Cô nàng này, đúng là buồn cười! Đến công ty! Để tập luyện! Vào lúc tầm tầm 10h đêm thế này. nản! bó tay toàn tập! Nhưng, chắc anh phải có cái nhìn khác về cô gái này. Hóa ra, cô chẳng phải là người chỉ biết chơi đùa, vô lo. Có lẽ, người con gái này không ngây ngô như ấn tượng ban đầu của anh! Đằng sau những thành công của Salasa,hẳn là bao nhiêu nỗ lực không ngừng, với tất cả sức lực, mồ hôi và nước mắt. Anh biết, ngành giải trí là 1 ngành cay nghiệt đến mức nào! Bản thân anh, dù chỉ là người mẫu học sinh nghiệp dư, làm cho vui, không hẳn là nổi tiếng, nhưng cũng đã từng nếm trải những khó khăn, những đố kị, ghen ghét. Còn cô, dù anh không biết rõ lắm, bởi vì vốn anh chả quan tâm bất cứ chuyện gì, ngoài Candy, nhưng có vẻ như cũng đã hiểu, Salasa là người nổi tiếng đến mức nào! Người càng nổi tiếng, càng được yêu mến thì lại càng bị nhiều kẻ đố kỵ! Thế mà, cô vẫn luôn giữ nụ cười trên môi. Dẫu biết rằng đó chỉ là nụ cười nghề nghiệp, nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ chứng tỏ rằng bản lĩnh của cô gái này vốn chẳng phải vừa!!
Salasa tập được 1 lúc, thì quay lại nhìn Kid. Dù sao cô vốn chẳng muốn ai biết chuyện mình tập luyện vào cái giờ này. Hình như, Kid đang suy nghĩ mông lung lắm, nên chẳng hề để ý đến ánh mắt của cô. Cô tiến lại gần, anh cũng không biết. Ánh mắt anh nhìn cô mà tâm hồn anh thì đang ở 1 nơi xa xôi nào đó.Salasa gọi Kid:
_ này! Về thôi!
Kid vẫn không hề động đậy!?! Salasa liền đá vào chân Kid 1 cái!!!!!!Kid giật mình, ngửng đầu lên nhìn cô với ánh mắt sửng sốt!!!!!!!!!!???!!!!!!
_ Anh định không về nữa à?_ Salasa nhìn Kid với vẻ khó hiểu.
_ Về?!_ Kid bây giờ mới chợt tỉnh_ à.., cô không tập nữa sao?!
_ Không, khi khác cũng được! Anh nên về nhà nghỉ ngơi! Tôi làm phiền anh quá rồi!
_ Không có gì phiền đâu! Đó là trách nhiệm của tôi mà!_ Kid đứng dậy.
_ Anh có thể không thấy phiền! Nhưng tôi thấy phiền!_ Salasa khẽ lắc đầu.
_ Vậy à?_ Kid nhìn Salasa với vẻ mặt lạnh lùng băng giá của mình, rồi quay lưng bước ra khỏi cửa_ có vẻ như sự xuất hiện của tôi trong căn phòng này khiến cô không thể chú tâm tập luyện. Thành thật xin lỗi!
_ Cũng không hẳn! Dù sao đó cũng chẳng phải lỗi của anh đâu! Anh không cần bận tâm!
_______________________________________
_ tại sao 4Queens các cô ai cũng thích đi bộ vậy hả?_ Kid thắc mắc khi Salasa không chịu đi taxi.
_ Nếu muốn đi ô tô, việc gì bọn tôi phải đi taxi chứ?_Salasa nháy mắt_ anh chẳng phải cũng hiểu rõ sao? Chỉ cần gọi 1 tiếng, tài xế sẽ đưa xe hạng sang đến đón về. Quá đơn giản! tôi không nghĩ, cháu trai của tập đoàn JJ lại hỏi 1 câu ngớ ngẩn đến mức đó đâu đấy!
_ Cháu trai tập đoàn JJ gì chứ?_ Kid nhíu mày_ đó là công sức, là tài sản của ông tôi, chứ có phải của tôi, do tôi đổ mồ hôi, xương máu ra để tạo dựng đâu! Tiền bạc không phải do bản thân mình làm ra, tốt nhất là không nên sử dụng! Không nên tham lam những gì không thuộc về mình!
_ Anh thật là.._ Salasa bật cười_ gia đình anh mà anh nói cứ như người dưng ấy. Người ngoài nghe được dễ hiểu lầm là anh có xích mích nghiêm trọng với gia đình đó!_ Salasa nói với ẩn ý trong từng câu từng chữ.
_ À, cô đừng hiểu lầm tai hại vậy! Gia đình tôi thật sự rất hạnh phúc_ Kid tỏ ra rất vui khi nói về gia đình của mình_ chỉ là ba mẹ tôi luôn dạy tôi phải sống tự lập, nên tôi chẳng phải loại công tử nhà giàu muốn làm gì thì làm! Cuộc sống có cho có nhận, có vay có trả, sống trên đời tốt nhất không nên mắc nợ bất kỳ ai._ Kid trầm ngâm.
_ Tôi sẽ khiến anh mắc nợ tôi đó!hihi!_ Salasa cười thích thú.
_ Vậy sao?_ Kid nhếch mép_ nghe thú vị ghê nhỉ?
_ Tất nhiên.
_ Tôi chờ xem cô sẽ làm gì!hì!_ Có vẻ như Kid chẳng hề tin rằng Salasa sẽ làm được điều cô vừa nói.
_ Anh không hề tin tôi! nên lại càng thú vị!_ Salasa tinh quái._ dù sao tôi cũng xin lỗi anh trước nếu tôi có làm anh bị tổn thương!
_ Ừm! Thành ý của cô, tôi xin nhận!
_ gần đến nhà tôi rồi đó!_ Salasa mỉm cười_ cám ơn anh nhé!
_ Không có gì! tôi sẽ đưa cô về tận nhà!_ Kid tiếp tục bước .
_ Anh có biết nhà tôi ở đâu đâu mà có vẻ ngang nhiên thế?hì!
_ Ừ! Thì tôi có biết đâu!_ Kid nhún vai_ Nhưng cái khu này có nhiều góc tối quá! Tôi nghĩ là không an toàn, dù rằng rõ ràng đây là khu nhà giàu, sao lại lắm ngóc ngách thế này hả?
_ Tôi không biết!haha_ Salasa bỗng dưng bật cười.
_ Cô cười cái gì vậy chứ?_ Kid tỏ ra khó chịu.
_ Anh đang cằn nhằn tôi từ nãy đến giờ kìa!haha.
_ Không phải cô!_ Kid cau mày_ Vị trí của nhà cô mới đúng.
_ Bây giờ lại là cãi lý!hì!_ Salasa ôm bụng cười rũ rượi._ anh đúng là trẻ con thật đó!
_ Nếu mãi là trẻ con được thì tốt quá!haiz!_ Kid bỗng thở dài.
_ Đừng ước ao việc không tưởng như thế!_ Salasa cười mỉa mai._ Thời gian vốn chẳng thể nào quay trở lại! Thế nên, phải sống sao để không bao giờ mình cảm thấy hối hận vì những việc mình đã làm, không bao giờ hối hận vì mình đã để vuột đi cơ hội, không bao giờ hối hận vì những việc mình có thể mà mình lại chẳng làm._ Salasa tuôn 1 tràng, cô đã nở 1 nụ cười mỉa mai. Đúng vậy.Nhưng hình như nụ cười mỉa ấy không phải là cười mỉa Kid, mà là đang cười chính bản thân cô, những gì cô vừa nói ra, cũng chẳng phải là nói cho Kid, mà là cô đang nói với chính bản thân mình. Đôi khi cô cứ trở nên sâu sắc đến mức đáng sợ, khiến Kid cảm thấy không quen 1 chút nào.
_Vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ thế này không thích hợp với cô chút nào cả!Tôi thấy không quen 1 chút nào!_Kid thẳng thắn.
_ Anh mắc lừa rồi kìa!_Salasa lè lưỡi trêu anh, rồi lại nở nụ cười ngọt ngào ngây thơ như ngày thường.
_ Cô nàng kì lạ!_Kid buột miệng thốt ra cái biệt danh anh đã đặt cho cô trong thâm tâm.
_Gì?_ Salasa nhíu mày, chuẩn bị rẽ vào 1 ngõ nhỏ.
_Không! có gì đâu!_ Kid giả lơ.
_ Mà anh đã biết được lí do tại sao chưa?_Bỗng dưng Salasa nhảy phắt ra, đứng trước mặt anh và hỏi.
_ Lí do việc gì cơ?_Kid hơi ngạc nhiên." cô nàng này bị làm sao thế hả trời? hết cả hồn!"
_Lí do việc tại sao 4 Queens lại đi bộ. Và điển hình là tôi, và đặc biệt là Candy đều chọn cách đi bộ, chứ không chịu đi xe hơi ấy!_ Salasa nháy mắt.
_ Chắc là thực hiện phong trào bảo vệ môi trường!hì!_Kid đoán đại, dù sao việc này thật sự khó với 1 người chẳng hiểu tâm ý con gái như Kid.
_ Là bởi vì...._ Salasa tiến sát lại bên Kid 1 cách nhanh chóng, kề bên tai anh thầm thì_ Candy luôn luôn muốn được ở bên cạnh anh lâu hơn chút nào..._ Nở 1 nụ cười quái ác mà Kid chẳng thể thấy_ còn tôi, cũng giống như cô ấy thôi... _ Nói nhỏ hơn nữa, có lẽ Kid cũng chẳng thể nghe nổi mấy từ còn lại_.."..vì mục đích của cá nhân tôi...."
_ Hả?_ Kid giật lùi. Sự việc xảy qua quá nhanh khiến anh chẳng kịp phán đoán.Tai Kid đỏ lựng cả lên.
_ Không có gì. Anh đã hiểu chưa?_ Salasa khẽ cười, rồi đưa ngón tay lên môi, ra dấu im lặng_ suỵt, đây sẽ là bí mật giữa tôi và anh, vậy nhé_ và 1 nụ cười đáng yêu lại xuất hiện trên môi Salasa.
_ 2 người......!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!_ 1 tiếng nói đầy sững sờ thốt lên!! Không phải Kid! Không phải Salasa!!!!! Mà là.... Candy?????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kid nhìn Candy với vẻ kinh ngạc thất thần tràn đầy trong đôi mắt. Candy khẽ nhíu mày, rồi 1 nụ cười nhếch mép xuất hiện trên khóe môi. Và cô quay đi!!!!! Bước thật nhanh qua Salasa và Kid, ánh mắt xanh thẳm kia chợt trở nên u tối. Cảm giác lạnh lẽo khi Candy lướt qua khiến Kid quặn thắt!!!!!!!! Anh đã phạm phải sai lầm rồi chăng??!!!!!!!!!!!!! Đứng thất thần!!! Và rồi đuổi theo!!!!!!!!!!!! Lần này.... lẽ nào tình yêu của anh và cô lại kết thúc như thế này???????!!!!!!!!!!!
_ Candy!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chỉ duy nhất còn lại Salasa đứng đó, với nụ cười kì quái trên môi" thật là hấp dẫn, tất cả đều đúng như dự định..."
_ Candy!!!!!!!!!!! Dừng lại!!!!!!!!!!! nghe anh nói!!!!!!!!!!!!!Candy!!!!!!!!!!!!!!!_ Kid chạy đuổi theo chiếc xe hơi màu bạc vừa vụt đi trong chớp mắt bằng tất cả sức lực!!!!!!!!!!!
... Nhưng... tất nhiên anh chẳng thể nào đuổi kịp. Kid nhìn chiếc xe hơi đang dần xa khuất. Rồi khuỵu xuống..." chuyện gì thế này... hơ... chuyện gì vừa xảy ra thế này?... rốt cuộc là tại sao lại thành ra thế này?" cảm giác trái tim anh thêm 1 lần vụn vỡ... chuyện vừa xảy ra... chỉ mới đây thôi... tất cả những chuyện điên rồ bỗng dưng đổ ập xuống đầu anh chỉ trong 1 đêm... anh giận dỗi cô khi cô có hẹn với người con trai ấy... anh đi chơi với Salasa mà chẳng đuổi theo cô... cô bắt gặp Salasa đang thì thầm bên tai anh như 1 cặp tình nhân... cô lướt qua anh với ánh mắt lạnh lẽo băng giá và nụ cười nửa miệng... và bây giờ... anh đuổi theo cô... còn cô lại bước lên chiếc xe của người con trai ấy rồi biến mất..... Tất cả như 1 trò đùa....... thật trớ trêu... thật tàn nhẫn............. như 1 trò chơi số phận nghiệt ngã và cay đắng .........................
Chiếc xe lao vút đi trong màn đêm. Trong xe là 1 cô gái với mái tóc nâu ánh vàng xinh đẹp, đôi mắt xanh sâu thẳm mang 1 màu u tối. Bên cạnh cô là 1 anh chàng lãng tử, có nụ cười ngọt ngào đầy mê hoặc...
Candy im lặng không hề lên tiếng.. Cái im lặng chứa đựng 1 sự đau đớn xé lòng. Cả 1 bầu không khí ngột ngạt. Chiếc xe màu bạc xé gió đi trong màn đêm. Từng cơn gió thổi tung bay mái tóc mềm mượt màu nâu sẫm của Katsuki. Vẻ mặt anh có chút gì đó phiền muộn...
**FLASH BACK 1**
_ Nhóc Kẹo Ngọt!!!!!^^!!_ Katsuki ngồi trong chiếc xe hơi màu bạc tươi cười vẫy tay gọi Candy khi thấy cô chạy ra từ trụ sở công ty Stars.
_ Kat-kun?_ Candy nhướn mày nhìn anh. Hình như tâm trạng cô không được tốt lắm.
_ Bất ngờ không?_ Katsuki nháy mắt tinh nghịch.
_ Anh đã hẹn em ở nhà hàng King rồi mà?
_ Hì, nhóc thật là... nhóc không nghĩ, chờ đợi nhóc sẽ khiến anh mòn mỏi đến chết mất sao?_ Katsuki dịu dàng đáp lại.
_ Anh làm em sởn cả da gà rồi đó nhá!_ Candy giả vờ rùng mình.
_ Ừ! Không đùa nữa!hì! có chuyện gì hả Candy?_ Katsuki đang cười đùa thì bỗng dưng nghiêm mặt hỏi.
_ Không! Có gì đâu chứ? sao tự dưng anh lại hỏi thế? làm em giật cả mình._ Candy khựng lại trong 1 thoáng rồi khẽ nở 1 nụ cười nhẹ.
_ Nhóc Candy ngốc!>'.'<!_ Katsuki lắc đầu thở dài với ánh mắt buồn bã_ thời gian anh ở bên em lẽ nào không đủ để anh hiểu được chút gì trong em sao? Anh là người vô tình đến thế trong mắt em có phải không?
_ Không phải vậy mà!_ Candy chợt thấy có lỗi._ Em không hề có ý đó..._ cô cúi gầm mặt... dáng điệu đó thật sự khiến Kat-kun dù giận Candy đến đâu cũng phải thứ tha...
_ Thôi... Anh biết anh chẳng là gì...thế nên....haiz_ Katsuki khẽ thở dài.
_ Anh đừng nói thế!_ Candy trừng mắt nhìn Katsuki rồi khuôn mặt cô lại thản nhiên lạnh lẽo_ nếu như anh tự coi thường bản thân mình không có chút giá trị nào để có thể có 1 vị trí nhất định đối với em thì tốt nhất là anh đừng xuất hiện trước mặt em làm gì.
_ Lại cái kiểu ăn nói độc mồm độc miệng ấy rồi_Katsuki vờ trách móc_ anh nghe quen rồi nên không nói làm gì, chứ nhóc cứ ăn nói cái kiểu xấu tính như vậy dễ làm người khác buồn lắm đó.
_ Thế à?_ Candy đáp lại 1 cách hững hờ_ em cứ tưởng là anh không biết giận!
_ Này! Nhóc Candy xấu xa! chỉ vì giận quá nhiều mà người nào đó cứ thản nhiên mặc kệ, cuối cùng chỉ mình anh bị thiệt, thế nên không thèm giận nữa! Cách nhóc quan tâm người khác thật lạ lùng! Nhưng thật may là anh hiểu nhóc hơn nhóc nghĩ đó!_ Katsuki mỉm cười.
_ Ừm! Mà anh đừng gọi em là nhóc nữa.._ Candy ậm ừ rồi nói tiếp_ em không còn là cô nhóc 7 tuổi ngày ấy đâu!
_ Ừ! Anh biết mà! Dù sao anh cũng đã đến tận đây đón em rồi, thì em cũng nên lên xe cùng đến nhà hàng với anh chứ?_ Katsuki bước ra khỏi xe, trịnh trọng mở cửa mời Candy.
_ Vâng._ Candy gật đầu, trước khi bước vào xe còn khẽ quay đầu nhìn lại.." Kid à... em đã sai hay sao? là lỗi của em ư?......em biết phải làm gì bây giờ?..."...........
_ A lô! Có chuyện gì vậy?_ Candy xin phép ra ngoài nghe điện thoại.
_" Ừm! Tí nữa cậu đến nhà tớ chút được không?"
_ Có chuyện gì sao?
_ " Tớ muốn cho cậu biết 1 chuyện. Nhưng bây giờ tớ không ở nhà. Chừng 11h, được chứ? nếu không thì thôi. Thực ra tớ đã giải quyết xong 1 số việc, nhưng còn chút khúc mắc, nên muốn nhờ cậu giúp. Nếu muộn quá thì để hôm khác cũng được"
_ Tớ biết rồi! Tớ sẽ đến!
_ " Ừ! Thanks cậu trước, Candy à!"
_ Không có gì! Bye!_ Candy lạnh lùng cúp máy. Hít 1 hơi dài, rồi lại bước vào đối mặt với người cô không hề muốn nhìn thấy 1 chút nào. Anh đã lừa dối cô!!!
**END FLASH BACK 2**
.. Chiếc xe vẫn lao vút trong màn đêm. Tưởng như chẳng hề có điểm dừng. Candy lạnh lùng nhìn những ánh đèn đường. Đôi mắt xanh xinh đẹp như sẫm lại, mang 1 vẻ cô đơn đẹp đẽ nhưng hoang dại. Katsuki không biết nên làm gì. Anh thật sự không biết nên bắt đầu như thế nào nữa. Dù sao anh cũng hiểu, anh đã phạm sai lầm. Nhưng chỉ bởi vì anh quá yêu cô, như thế cũng là cái tội hay sao? Tuy nhiên, đó không phải là lý do khiến anh chẳng thể mở miệng nói với cô câu nào. Thật sự là cô có giận anh. Nhưng hình như bây giờ, đối với cô, đó chẳng là chuyện gì cả. Chuyện vừa xảy ra mới là điều làm cô đau lòng. Càng suy nghĩ, Katsuki càng cảm thấy khổ đau và tuyệt vọng...
KÉT!!!!!!!!!!!!
Chiếc xe đang lao vút bỗng đột ngột dừng lại. Cả người Candy như đổ ập về phía trước! Cô giật mình thảng thốt nhìn Katsuki!!
_ Anh làm cái trò gì vậy?!!!!_ Candy trừng mắt nhìn Katsuki với ánh mắt giận dữ.
Katsuki không trả lời. Anh quay lại nhìn cô.Rồi cuối cũng khẽ hỏi:
_ Tại sao?_ Ánh mắt anh tràn đầy nỗi đau không lời.
_ !!!??!_ Candy nhíu mày.
_ Thôi....Không có gì đâu...._ Katsuki thở dài rồi lại hỏi_ em còn giận anh không?
_ Chuyện gì?_ Candy vẫn với giọng điệu ngạo mạn thường ngày, hỏi lại.
_ Chuyện anh không nói với em rằng ta đi ăn tối với ông ngoại của em!
_ Không sao.
_ Anh xin lỗi.... anh..
_ Không cần xin lỗi._ Candy ngắt lời Katsuki._ nếu ngay từ đầu anh đã quan tâm em nghĩ gì, em muốn gì, em cần gì thì anh đã chẳng hành động như vậy_ Candy nhìn thẳng vào mắt Katsuki_ anh rốt cuộc muốn gì ở em? tại sao anh với em không thể cứ như trước đây? Như ngày xưa không tốt hay sao? Anh ở bên em, chơi với em, em cũng ngày ngày bên anh, chơi với anh. Anh luôn luôn là người anh trai tuyệt vời của em...
_ ANH KHÔNG MUỐN!!!!_ Katsuki hét lên._Anh không phải là ANH TRAI CỦA EM!!!!!!!!!! Và anh lại CÀNG KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH ANH TRAI CỦA EM!!!!!!!!! EM KHÔNG HIỂU HAY KHÔNG CHỊU HIỂU???!!!!!!!!_ Katsuki nhấn mạnh từng chữ.
_......._ Candy im lặng không đáp trả. Nói làm gì cơ chứ? Đúng như Katsuki nói, Candy rõ ràng hiểu, nhưng lại cố tình không chịu hiểu. Bản thân cô biết không thể nào trốn tránh, nhưng vẫn không thể nào đối mặt. Con người Candy là như thế. Trong thâm tâm. Candy biết cô không còn sự lựa chọn nào khác, nhưng cô vẫn ngang bướng muốn chống lại. Cô đã từng sẵn sàng trở thành con búp bê xinh đẹp trong tay ông, tùy ông điều khiển, chỉ để đạt được mục đích trả thù. Nhưng bây giờ, Candy không còn 1 mình nữa... cô không phải là người cô độc... cô không phải là búp bê không tình yêu, không cảm xúc... bởi vì.... Kid.......là anh.... người đã bên cô thời thơ ấu... người đã yêu cô bằng tất cả linh hồn mình.... người đã chấp nhận chịu sự đau khổ yêu cô vô điều kiện..... nhưng quan trọng nhất là bởi vì... cô cần anh... cô cần anh ở bên cô như thế... mãi mãi như thế......... dẫu biết rằng tình yêu đó có lẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực... dẫu cho tất cả chỉ là ảo mộng... thì cô vẫn muốn bảo vệ anh, vẫn muốn được anh ôm vào lòng mỗi khi cô mệt mỏi.....
_ Đó là người em yêu?_ Katsuki nhắm mắt lại, ngả đầu tựa lên ghế, môi run run.
_ .......Không......_ Candy khe khẽ đáp lại.... dường như cô lo sợ rằng... những lời nói này sẽ bị trời đất kia nghe thấy... 1 lời nói dối lòng......
_ .. Thà em giết anh đi còn hơn ... Candy à......_ Katsuki nghẹn ngào thốt ra, giọng anh như khản đặc lại_ tại sao phải lừa dối anh?... tại sao em phải lừa dối chính mình như vậy?_Katsuki kéo Candy quay sang nhìn thẳng vào mắt mình_ ở bên em ngần ấy năm... em không phải là 1 người giỏi nói dối........ em là đồ ngốc... là đồ ngốc..._ và rồi từ khóe mắt anh... 1 giọt nước mắt lăn dài...
.... nước mắt lấp lánh khiến Candy sững sờ....cô dường như đóng băng trong đôi bàn tay anh.... đôi bàn tay ghì chặt lấy vai cô... không rời... anh không ôm cô....hay thật ra... anh không dám ôm cô?..... Lúc nào Katsuki cũng vậy.... anh sợ cô bị tổn thương nên chẳng bao giờ dám chạm đến cô.... anh sợ cô xa lánh anh nên chẳng dám liều lĩnh.... anh sợ cô sẽ nhìn anh bằng ánh mắt vô cảm hoặc tràn đầy oán ghét nên chẳng bao giờ dám vượt qua giới hạn........ anh đã sống mà lo sợ như thế.... ngày qua ngày... tình yêu ấy giết chết trái tim anh.... tình yêu đầu đau khổ mãi lưu luyến không thể nào từ bỏ....
_ Ngay cả khi người con trai đó hôn 1 người con gái khác.... em... vẫn yêu?_ Katsuki dường như nấc lên thành tiếng, anh khó khăn nói ra từng tiếng.
Candy nhìn Katsuki, rồi khẽ quay mặt đi, tránh ánh mắt anh. Đôi mắt cô khẽ lay động. Anh nói đúng. Cô là đồ ngốc. Dù cho là như vậy... chỉ cần Kid ôm cô vào lòng, chỉ cần anh nói 1 câu xin lỗi.... cô chấp nhận... cô sẽ thứ tha tất cả....Nhưng cô biết... không phải là lỗi của anh.... có lẽ chỉ là hiểu lầm....bởi vì người con gái ấy là Salasa...bởi vì cô nghi ngờ rằng chính Salasa là người sắp đặt mọi chuyện.... Lí do vì sao... cô không cần biết.... chỉ cần cô hiểu và tin rằng anh sẽ không bao giờ phản bội cô...thế là đủ.....
Katsuki cắn chặt môi... hóa ra... trong lòng cô chưa bao giờ có anh.... anh thật là ngốc nghếch.... anh đã bên cô... lặng lẽ bên cô.... chỉ để........ chờ đợi và chờ đợi.... biết trái tim cô tồn tại bóng hình người khác nên anh chỉ biết chờ đợi..... chờ đợi cô dần dần lãng quên đi hình bóng ấy..... anh đã chờ... đã đợi biết bao nhiêu lâu........... vậy mà tại sao??!!!!!!!!!!! Tại sao người con trai ấy lại xuất hiện?! Tại sao lại khiến trái tim cô chỉ thuộc về 1 mình người đó?!!!!! Tại sao?.... Katsuki đau khổ nhìn Candy.... nước mắt lăn dài..... lăn dài........... bao tháng năm qua... anh vì cái gì mà chờ đợi? vì cái gì mà khờ khạo như thế?... Cô là đồ ngốc.... là đồ ngốc không hiểu trái tim anh..... anh muốn hét thật to với Candy như thế....... nhưng.... anh lại là kẻ khờ dại hơn... ngu ngốc hơn............. anh không muốn mãi mãi như thế này..........
_ anh sẽ không như thế này nữa.... sẽ không như thế này nữa........ Candy à!!..._ Katsuki cắn chặt môi.. dường như có chút mùi vị của máu dần lan vào miệng anh...Đúng vậy. anh sẽ không như thế này nữa... anh muốn 1 lần được ôm cô vào lòng. Anh muốn 1 lần được chạm vào đôi môi kia. Anh muốn 1 lần liều lĩnh bất chấp tất cả để được bên cô. Anh.... sẽ không đợi chờ như vậy nữa... tình yêu của anh.... đã vượt quá giới hạn từ rất lâu... rất lâu rồi...._ Anh xin lỗi_ Katsuki nói 1 câu cuối cùng, rồi quay lại lái xe. Ánh mắt anh dường như thay đổi.
Candy có chút dự cảm không lành... rốt cuộc anh muốn làm gì đây?!


Katsuki đưa Candy về đến tận nhà. Trên cả quãng đường còn lại, anh không hề hé môi nói lấy 1 lời. Candy cũng không muốn phá vỡ bầu không khí yên lặng ấy. Dù sao, quá nhiều chuyện xảy ra khiến Candy thật sự chẳng còn chút sức lực nào. Hình ảnh cuối cùng Candy còn nhớ về Katsuki ngày hôm đó là 1 đôi mắt nâu đẹp, sâu thẳm tồn tại chút khí lạnh giá như băng tuyết trong đáy mắt mà chưa bao giờ cô nhìn thấy........
_____________________________
Một đêm đầy ác mộng. Kid đều chẳng thể nào chợp mắt nổi. Cứ nhắm mắt lại là cái cảnh Candy quay bước đi, lên xe của người con trai đó mà không thèm quay đầu nhìn anh lấy 1 lần lại xuất hiện rõ mồn một như vừa xảy ra. Mỗi lần nhớ đến là trái tim anh thêm 1 lần thắt lại.
Kid nặng nề lết khỏi chiếc giường. Cả thân thể anh dường như rã rời. Ngay cả bữa sáng Kid cũng chẳng buồn ăn. Anh chẳng biết nên làm gì và phải làm gì nữa. Kid thẫn thờ ngồi trong phòng khách, giữa không gian tĩnh lặng của 1 buổi sớm mai.. Càng nhìn ngắm anh lại càng nhớ Candy. Khắp căn phòng này dường như vẫn còn đọng lại tiếng nói của cô. Kid khẽ mở cửa căn phòng dành cho khách mà Candy đã ngủ. Tất cả vẫn nguyên vẹn như cũ. Kid nằm xuống chiếc giường trắng tinh. Quả nhiên, nơi đây vẫn còn vương lại hơi thở dịu mát của cô. Đúng vậy... cô đang ở bên anh.... căn phòng này mãi mãi thuộc về Candy. Bên anh luôn tồn tại chỗ trống dành cho cô... chỉ cần lúc cô mệt mỏi.... cô sẽ quay về và nép vào lòng anh.... anh chỉ cần như vậy.... chỉ như vậy thôi........
........ Kid thiếp đi sau 1 đêm dài trong ánh nắng bình minh ấm áp..... trong căn phòng tràn ngập hương thơm và hình bóng của Candy........
_________________________________
Candy uống 1 cốc cà phê đen đắng ngắt rồi lại tiếp tục xem đống tài liệu. Không phải làm công việc của hội trưởng hội học sinh khiến Candy đỡ hơn rất nhiều, nhưng riêng cá nhân Candy cũng có rất nhiều việc phải làm. Cả đêm không ngủ. Ngồi giải quyết đống công việc. Chẳng khác nào Candy đang tự hành hạ thân xác của chính mình. Nhưng chỉ khi bận rộn, Candy mới tạm quên đi những lo lắng, những bất an trong lòng.
.......Tuy nhiên, trốn tránh không phải là cách để giải quyết mọi vấn đề....
________________________________
2 P.M, ngày hôm đó. Trong căn phòng dành cho khách Vip của công ty Stars có 2 cô gái dung mạo xinh đẹp đang ngồi. 1 thiếu nữ dễ thương đáng yêu với khuôn mặt và nụ cười tươi tắn trong sáng tựa thiên thần. 1 cô gái xinh đẹp tuyệt trần với đôi mắt xanh cây long lanh sâu thẳm cùng phong thái đĩnh đạc đầy vẻ quý tộc như nữ hoàng băng giá. Không khí giữa 2 người có vẻ vô cùng căng thẳng...
_ Rốt cuộc cậu muốn gì?_ Candy khoanh tay ngồi dựa lưng trên chiếc ghế sofa trắng như tuyết, đôi mắt như muốn xoáy sâu vào tâm can người đối diện, từ cô tỏa ra 1 áp lực vô hình.
_ Cậu đừng nhìn người ta như thế chứ? Đáng sợ lắm ấy!_ Salasa khẽ chớp chớp đôi mi cong dài, vẻ mặt phụng phịu. Nói thật, nếu Candy là con trai, chắc chắn sẽ động lòng trước vẻ mặt này. Nhưng thật may mắn, nói đi thì cũng phải nói lại, Candy 100% là con gái, lại còn là mỹ nữ, mặt khác cũng chính là bạn thân lâu năm của Salasa, vẻ mặt này cô đã thấy nhiều lần, cũng đã từng có lần bị lừa ngoạn mục, nên đương nhiên sẽ không để việc đó lặp lại. Candy đợi Salasa diễn trò xong, liền đáp lại:
_ Đừng có đánh trống lảng! Cậu nghĩ có thể qua mặt tớ sao?Nói đi! Nói ngay lập tức!!_ Candy nói với giọng điệu đầy uy hiếp.
_ Không dám!_ Salasa chép miệng_ tớ nào dám đấu lại cậu. Lại càng chẳng có gan giở trò sau lưng cậu. Cậu đe dọa tớ thế khiến tớ tự dưng có suy nghĩ hay là ta làm thật đây?_ Salasa mỉm cười, nụ cười của ác quỷ dưới lốt thiên thần.
_ Tại sao cậu lại làm thế?_ Candy bình tĩnh hỏi tiếp, giọng cô trầm hẳn đi.
_ Làm gì?_ Salasa mở to đôi mắt đen láy trong veo, vô cùng ngây thơ hỏi lại.
_ Cậu sắp đặt để tớ thấy cảnh cậu kề môi bên tai Kid, để tớ hiểu nhầm, chẳng phải sao?_ Candy khẽ nhếch mép.
_ Thật vậy sao?_ Salasa vờ ngạc nhiên.
_ Thôi đi!_ Candy nhìn thẳng vào mắt Salasa_ cậu biết rõ là tớ không đùa, cũng không thừa thời gian để đôi co với cậu.
_ Tớ biết!_ Nụ cười gian xảo trên môi Salasa thoáng mất đi trong giây lát rồi ngay lập tức trở lại_ nhưng mà này, đó là việc của tớ, đâu liên quan gì đến cậu.
_ Cậu được đó! Trở mặt nhanh như vậy thật khiến người ta cảm thấy đáng sợ!_ Candy tỏ vẻ thán phục đầy mỉa mai.
_ Sự thật là như vậy mà!_ Salasa không hề tỏ ra có chút khó chịu nào, tiếp tục đáp trả_ vậy cậu nghĩ tớ có ý gì chứ?
_ Cậu muốn phá hoại à?_ Candy buột miệng thốt ra, trong đó có chút tức giận.
_ Phá hoại?!
_ nếu không thì mục đích của cậu là gì? tớ thật sự chẳng thể nào hiểu nổi.
_ Đơn giản chỉ là phá hoại thôi ư?_ Salasa nhếch khóe môi lên 1 chút_ nếu là phá hoại thì tớ muốn phá hoại cái gì chứ? Tình yêu của cậu với anh chàng đó sao?
_có thể chăng?_ Candy ngay lập tức nhìn Salasa với ánh mắt lạnh lùng.
_ Nếu muốn lấy tình yêu ra làm trò chơi ấy_ Salasa nói rõ từng tiếng_ thì việc gì tớ phải chọn tình yêu của cậu chứ?
_ Tớ hỏi lại lần cuối : Vậy rốt cuộc cậu muốn gì?
_Tại sao cậu cứ hỏi tớ vậy chứ? chả lẽ ngay cả thích 1 người con trai tớ cũng không được phép hay sao?_ Salasa cười.
_ Cậu thích Kid?_ Candy dường như đang cố nhịn cười.
_ Không thể tưởng tượng được à? bạn thân của tôi!_ Salasa nói đầy khiêu khích_ tại sao lại không chứ? anh ấy đẹp trai, tốt bụng, lại vô cùng dịu dàng.Tớ rất thích Kid! Cậu không hiểu hay cố tình không chịu hiểu?
_ cậu...._ Candy gần như gầm gừ trong cổ họng, nỗi tức giận của cô như đang bị nén chặt lại.
_ thôi, không đùa nữa!hì!_ Salasa ngay lập tức nở nụ cười tươi như hoa_ tớ đâu có ý định cướp người yêu của cậu!! Nhưng mà, tớ hỏi cậu_ Salasa đột nhiên rất nghiêm túc_ Đã bao giờ Salasa này gây tổn hại đến Candy chưa?
_ Chưa bao giờ._ Candy mỉm cười._ nhưng bây giờ thì cũng không biết được.
_ ồ! vậy cơ à? nhưng lẽ nào cậu không có chút gì tin tưởng tớ sao?
_ tất nhiên là..._ Candy im lặng 1 lát rồi tiếp_ có.
_ Tớ biết mà! Vậy thì.. hãy để mặc tớ. Được không?_ Salasa hỏi với ánh mắt rất chân thành( cũng không biết có phải đóng kịch hay không nữa??!!>.<)_ dù gì đi chăng nữa, những gì tớ làm, quyết không tổn hại đến cậu đâu! bạn thân mến à!!!!_ Cười.
_ Được rồi! Tớ tin cậu! Đừng đánh mất niềm tin ấy! Hiểu không?
_ Đương nhiên!_ Salasa nháy mắt.
_ Anh muốn chúng ta nói chuyện. Được không Candy?_ Kid dò hỏi, trong lòng gần như không có chút hi vọng nào rằng Candy sẽ nhận lời.
_ Được!_ Candy ngay lập tức đáp lại 1 cách nhanh chóng, khiến Kid có đôi chút bàng hoàng._ anh nói đi.
_ Ừm... về chuyện tối qua... ừm.... là do anh.... nhưng không phải như em nghĩ đâu.... tất cả... chỉ là hiểu lầm_ Kid lúng túng không biết phải bắt đầu như thế nào, cuối cùng cũng nói được hết câu.
_ Rồi sao?_ Candy lạnh lùng liếc mắt nhìn Kid, dường như cô chẳng hề để tâm đến những lời giải thích của Kid.
_ Anh... anh xin lỗi!_ Kid cúi đầu.
_Tại sao lại xin lỗi?
_ thì bởi vì..._ Kid thật sự cảm thấy khó xử : Candy đang muốn làm gì Kid đây???!!
_ Anh có lỗi với em à? Anh thấy vậy sao?_ Candy lại hỏi bâng quơ.
_ Đúng vậy..._ Kid ngập ngừng_ Anh có lỗi. Anh nghĩ rằng mình có lỗi nên xin lỗi em. Là anh đã sai khi tự dưng nổi khùng lên như vậy. Là anh đã phạm sai lầm khi không chạy theo em. Cũng là lỗi của anh nên mới khiến em hiểu lầm. Là do anh. Tất cả là tại anh!
_Anh là đồ ngốc à?_Candy bật cười.
_ Em không giận anh?_ Kid ngạc nhiên.
_ Em cũng không biết!_ Candy mỉm cười.
_ Thật là...._ Kid thở phào nhẹ nhõm._ anh đã rất lo sợ......
_ Lo sợ?
_ Ừ!
_ Lo sợ gì chứ?
_ Sợ em ghét anh..
_ Em không hề ghét anh, Kid à.
_ vậy là em yêu anh phải không?_Kid cười tươi, nụ cười ấm áp rạng ngời như ánh mặt trời.
_ Em...._ Candy không biết phải trả lời như thế nào nữa. Cô không thể khiến Kid buồn, nhưng cũng chẳng thể nào nói thật lòng mình. Tuy nhiên, Candy là người thông minh, ngay lập tức đã quay ngược lại thái độ_ em nói em không ghét anh chứ có nói yêu đâu. Sao anh buồn cười thế nhỉ?
_ Vậy à?_ Kid thấy hơi buồn, giọng chùng xuống. Nhưng anh không muốn phá vỡ bầu không khí chỉ vừa mới tốt đẹp trở lại giữa 2 người, nên liền nháy mắt nói đùa Candy_ Không phải vậy thì là gì nữa? không ghét nghĩa là yêu. Quá đơn giản!
_ Anh buồn cười thật đó! không ghét nghĩa là yêu? Ở đâu ra cái lý luận vớ vẩn như vậy chứ?_ Candy phì cười, Kid rõ là lắm trò mà._ còn giữa ghét với yêu thì là gì? Đồ ngốc!
_ Kệ anh! Anh thế đó! Em làm gì được anh nào?_ Kid tỏ vẻ đắc thắng.
_ Rồi! Em thấy sợ anh rồi! Em chịu thua! Được chưa?_ Candy giơ tay xin hàng.
_ Ai đây?_ Kid cố gắng mở to mắt với sự kinh ngạc tột độ, nhìn từ đầu đến chân Candy 1 lượt, miệng không ngừng lẩm bẩm_ Không phải! Không phải!
_ Cái gì không phải?_ Candy khoanh tay trước ngực, thật sự không hiểu là Kid lại định chơi trò gì.
_ Cô... là ai?_ Kid nhíu mày_ cô không phải là Candy! không thể nào là Candy!!
_ Này, anh định diễn kịch hay đóng phim vậy hả?_ Candy liếc Kid với ánh mắt sắc lẹm.
_ Cô chắc chắn không phải là Candy!!! Cô là ai?!_ Kid trừng mắt nhìn Candy.
_ Anh...._ Candy cảm thấy bực bội."Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này???!!!!!!!!!!!!??"
_ Candy của tôi là cô bé kiêu kỳ, lạnh lùng, ăn nói khó nghe! Đặc biệt vô cùng hiếu thắng!!!!! Người đó không thể nào là cô!!!!_ Kid chỉ tay thẳng vào mắt Candy, nói với giọng vô cùng dứt khoát.
_ Anh...._ Candy gần như đông cứng người trong vài giây, và sau đó cô bật dậy khỏi ghế, đấm thùm thụp vào lưng Kid không thương tiếc_ Aaaahhhh! Anh đúng là xấu xa mà!!!! cái tên đáng ghét này!!!!!!
_ hahaha!!! Oái!!!! Anh xin!! Đau anh kìa!!!!_ Kid ôm bụng cười nắc nẻ, vừa cười lại vừa phải cầu xin Candy tha mạng!!!!?!!
_ Đáng đời!!_ Candy lườm Kid 1 cái rõ dài._ Nhớ đó! ta đây sẽ báo thù!_ Và không quên buông 1 câu đe dọa trước khi bước ra khỏi phòng.
_ Ấy ấy!!!!!! Này!!!_ Kid vội đuổi theo_ anh xin lỗi mà!! Tha cho anh!!( Kiểu này Kid chết chắc rồi!!>.<haizz, tội nghiệp)

Kid và Candy càng ngày càng trở nên nổi tiếng. Dưới cái tên Shinichi và Lana, 2 người nhanh chóng trở thành những thần tượng mới của giới trẻ, vượt mặt rất nhiều đàn anh đàn chị trong làng giải trí. Đặc biệt, với sự hậu thuẫn của công ty Stars, 2 người họ càng có nhiều cơ hội để ngày càng nổi tiếng. Salasa rất hài lòng về kết quả này.
Cả Shinichi( tức Kid) và Lana( tức Candy) đều vô cùng bí ẩn. Giới báo chí chẳng thể nào tìm ra được chút thông tin nào có tính xác thực về gia thế của họ.Chính vì thế, điều mà dư luận hiện nay quan tâm nhất về 2 người chính là mối quan hệ giữa họ. Có lẽ sự thật về tình cảm giữa 2 người có tính khả thi hơn đối với cánh nhà báo. Nhưng dĩ nhiên, Salasa sẽ chẳng dại dột mà đợi đến lúc người ta phát hiện ra mối quan hệ tình cảm giữa Candy và Kid. Chính vì vậy, " Tiên thủ hạ vi cường". Salasa đã nhanh chóng sắp xếp để Kid và Candy tham dự chương trình" Talk Show" đang được ưa thích nhất hiện nay để thỏa mãn tính hiếu kỳ của tất cả mọi người.
_ Cậu muốn tớ và Kid tham dự chương trình " Talk Show"?_ Candy khẽ nhíu mày.
_ Đúng vậy.
_ Không thể được.
_ Tại sao? chẳng lẽ cậu không tự tin?_ Salasa nói khích.
_ Không phải!_ Candy lập tức phủ nhận_ Đừng có đùa giỡn nữa. Rõ ràng là cậu biết tớ không thể trả lời mấy câu hỏi mang tính cá nhân được rồi còn gì? Tớ lại không muốn phá hỏng công sức của cậu. Thế nên hãy hủy bỏ việc này đi.
_ Hủy bỏ?_ Salasa trừng mắt nhìn Candy_ xin lỗi cậu. Nguyên tắc làm việc của tớ là đã nhận lời thì sẽ thực hiện. Không bao giờ được phép hủy bỏ.
_ Đó là nguyên tắc của cậu! Không phải của tớ!_ Candy quay mặt đi.
_ Cậu muốn làm khó tớ sao?
_ Là cậu khiến tớ phải khó xử mới đúng!
_ Cậu chỉ cần trả lời 1 số câu hỏi có sẵn thôi mà!_ Salasa nài nỉ.
_ Không có câu nào liên quan đến cá nhân?
_ 1 câu thôi.
_ Không.
_ Về mối quan hệ giữa cậu và Kid!_ Salasa dường như không để tâm đến câu trả lời của Candy.
_ Cậu điên à?_ Candy nhìn Salasa với vẻ kinh ngạc.
_ Dĩ nhiên là không!_ Salasa thản nhiên đáp lại_ Nếu không có lợi. Tớ sẽ không làm. Cậu hiểu rõ tớ mà!
_ Vậy thì đừng có nói chuyện ngu xuẩn như thế nữa!_ Candy hơi bực mình_ Ông tớ sẽ để yên cho Kid khi bọn tớ công khai sao?
_ Vậy cậu muốn để cho đến khi giới paparazzi phát hiện ra sự thật khiến mọi việc vỡ lở thì mới chịu công khai?_ Salasa bật lại lời Candy._ cậu nghĩ mọi việc đơn giản thế cơ à? Không thể nào giấu mãi được!
_ Chỉ 1 tháng. Không cần khiến mọi việc trở nên rắc rối như vậy!!_ Candy nhìn Salasa_ trừ phi có người cố tình.....
_ Cậu có ý gì?_ Salasa nhếch khóe môi, khẽ cười_ lẽ nào tớ sẽ tung tin thất thiệt chắc? Hay cố ý để người ta chụp được cảnh 2 người đang ôm hôn nhau chẳng hạn?
_ Có thể lắm.
_ Thật là...._ Salasa thở dài_ nếu là như thế thì tớ việc gì phải nói cậu và Kid tách khỏi nhau?
_ Ai mà biết được!_ Candy thờ ơ đáp lại.
_ Cậu biết rõ..._ Salasa bỗng im lặng 1 vài giây, rồi tiếp_ tớ rất ghét xì căng đan rồi còn gì?
_ Tớ chỉ nói vậy thôi.
Đúng vậy. Salasa là nữ diễn viên thiên tài, mà1 người vô cùng nổi tiếng thường có vô số xì căng đan là điều tất yếu. Tuy nhiên, điểm đặc biệt nhất của Salasa chính là ở đó. Cô là nữ hoàng trong làng giải trí. Nhưng lại là " Nữ hoàng không tin đồn". Người yêu thích cô trong làng giải trí nhiều vô số kể, nhưng chưa bao giờ cô có xì căng đan với ai. Tin tức về cô luôn ăn khách, nhưng lại chẳng bao giờ là tin đồn thất thiệt về chuyện tình cảm. Bởi vì, cô có thế lực hậu thuẫn rất lớn là 1 phần, và 1 phần là vì đích thực cô chẳng có mối quan hệ tình cảm vượt quá mức tình bạn bè, tình đồng nghiệp với ai. Ai cũng biết, cô là người ghét nhất 3 chữ " xì căng đan".
_ Cậu lo lắng cho Kid đến mức nghi ngờ cả bạn thân như thế này. Thật đúng là tình yêu khiến người ta trở nên mù quáng!_ Salasa giễu cợt.
_ Cậu muốn nghĩ sao thì nghĩ!_ Candy chẳng buồn để tâm đến lời Salasa nói._ Nhưng không thể để Kid vì tớ mà bị tổn hại.
_Cậu nghĩ ông cậu có thể làm gì Kid chứ? Tớ nói thật nhé. Nếu có ý định thì ông ấy đã làm lâu rồi. Vả lại, người gặp rắc rối là cậu! Chứ không phải Kid đâu! Ông cậu sẽ chẳng dại gì gây hiềm khích với người ngoài_ không để Candy kịp nói gì, Salasa đã tiếp tục_ Nhưng cậu định sống mãi như thế này ư?bản thân cậu đâu hề muốn điều đó! Phản kháng chút xíu cũng chả sao!
_ Cậu đúng là rất dẻo miệng!_ Candy mỉa mai.
_ Sao cũng được!_ Salasa nở nụ cười_ Nghĩa là tớ đã thuyết phục được cậu rồi! Phải không?
_ Chắc thế!
_ Tớ biết mà!!


Đài truyền hình Tokyo, chương trình Talk Show.
_ Xin chào tất cả quý vị khán giả đang theo dõi chương trình Talk Show tuần này!_ Người dẫn chương trình là 1 cô gái khá xinh đẹp, là MC nổi tiếng của đài truyền hình._ Hôm nay, chúng ta sẽ cùng trò chuyện với bộ đôi đầy bí ẩn chỉ vừa mới xuất hiện trong tuần qua! Shinichi và Lana!!
_ Xin chào!_ Kid gật đầu chào lấy lệ, còn Candy chỉ mỉm cười nhẹ nhàng.
_ Rất hân hạnh được gặp 2 bạn!_ người dẫn chương trình mỉm cười_ 2 bạn ngoài đời còn đẹp hơn cả trong clip quảng cáo!
_ Cám ơn!_ Candy đáp lại.
_ Hôm nay chúng tôi cũng rất vui khi được tham dự chương trình này!_ Kid nói.
_ Vâng! Chúng tôi đã nhận được rất nhiều câu hỏi từ khán giả về 2 người, có lẽ tất cả mọi người đều đang rất muốn được giải đáp những thắc mắc trong lòng để thỏa mãn trí tò mò. Có phiền không nếu tôi hỏi 2 bạn 1 vài câu trong số đó?
_ Không sao._ Candy gật đầu.
_ Chỉ cần không phải là thông tin cá nhân. Tôi rất sẵn lòng_ Kid nở nụ cười.
_ Ôi! Anh đừng cười như vậy! Sẽ khiến tôi xiêu lòng mất!_ Cô MC nói đùa_ Vậy tôi bắt đầu nhé. Cơ duyên nào khiến 2 bạn gia nhập làng giải trí?
_ Vì 1 thỏa thuận._ Candy trả lời.
_ Thỏa thuận?_ người dẫn chương trình có vẻ khá ngạc nhiên.
_ Đó là bí mật. Tôi chỉ có thể tiết lộ như vậy thôi._ Candy tiếp.
_ Còn anh, anh Shinichi?_ MC lại quay sang hỏi Kid.
_ Vì cô ấy._ Kid thành thật.
_ Ồ, 2 bạn thật sự rất thú vị đấy! Sẽ không mấy ai dám thẳng thắn nói ra lý do dấn thân vào làng giải trí mà chỉ vì 1 thỏa thuận chứ không phải vì niềm đam mê hoặc muốn được nổi tiếng!
_ Cô ấy chắc là đã quá nổi tiếng rồi nên tôi không nghĩ cô ấy muốn nổi tiếng hơn nữa đâu!_ Kid chỉ tay vào Candy, nửa đùa nửa thật.
_ Anh ấy giỡn thôi!_ Candy ngay lập tức cướp lời Kid.
_ Vâng! tôi cũng nghĩ vậy_ người dẫn chương trình có vẻ thấy nực cười khi Kid nói như vậy( có biết sự thật đâu>.<)_ à, thực ra tôi và hẳn là rất nhiều người đều muốn được biết điều này, đôi mắt của cô Lana, là đeo kính áp tròng, đúng không?
_ Cô nghĩ sao?_ Candy hỏi vặn lại người MC.
_ Tôi đang rất tò mò !_ người dẫn chương trình mỉm cười duyên dáng_ Bản thân tôi nghĩ đó là màu của kính áp tròng, vì tôi chưa bao giờ thấy người có màu mắt xanh cây, có lẽ phải hy hữu lắm.
_ Xem ra cô là người rất thực tế_ Candy khẽ cười, trong câu nói ẩn đôi chút sự chế nhạo._ nhưng xin lỗi, đó cũng là bí mật, thật tiếc là tôi không thể thỏa mãn sự tò mò của cô.
_ Vậy anh có thể tiết lộ không?_ không thể khai thác thông tin ở Candy, cô MC quay sang hỏi Kid với vẻ mặt đầy hi vọng.
_ Tôi xin lảng tránh vấn đề này!
_ haha, anh thật sự rất hài hước đấy!_ người dẫn chương trình bật cười._ vậy tôi sẽ không động chạm đến việc này nữa. 2 bạn có vẻ rất thân thiết, ngay cả trên clip quảng cáo cũng vậy. 2 bạn là 1 đôi?
_ Tôi nghĩ tôi không thể trả lời...
_Vâng._ Kid chưa kịp nói hết câu thì Candy đã đáp.
_ Quả nhiên là vậy. Nhưng tôi nghĩ sự thật này sẽ khiến rất nhiều người vỡ mộng. Tuy nhiên tôi phải công nhận rằng 2 bạn rất đẹp đôi.
_ Cám ơn_ Kid sau khi sững sờ trước sự công nhận của Candy, đã lấy lại bình tĩnh._ để có được như ngày hôm nay chúng tôi đã trải qua rất nhiều sóng gió. Bản thân tôi luôn trân trọng và muốn bảo vệ cô ấy suốt đời này.
_ Anh nói thế khiến tôi cảm thấy có chút ganh tỵ !_ người dẫn chương trình nói đùa_ 2 bạn chắc hẳn đã quen nhau rất lâu rồi.
_ 10 năm có được cho là lâu không?_ Kid mỉm cười.
_ 10 năm? anh đã yêu cô ấy 10 năm? tôi được biết anh chưa đầy 18 tuổi. Con số 10 anh nói khiến tôi cảm thấy có chút nghi ngờ.
_ Nhưng đó là sự thật._ Kid đáp._ tôi nghĩ tình yêu đâu phân biệt tuổi tác?
_ ừm, anh nói đúng_ người dẫn chương trình trả lời_ Cô Lana có vẻ rất ít nói._ quay sang Candy.
_ Đó là tính cách của cô ấy_ Kid trả lời thay Candy.
_ Tôi thấy không cần thiết phải góp chuyện, đơn giản vậy thôi!_ Candy lạnh lùng nói.
_Vâng, 1 người thực dụng!_ Người dẫn chương trình có vẻ chán nản vì cuộc bắt chuyện không thành công của mình._ Vậy, 2 bạn có ý định gì cho tương lai của sự nghiệp sau này không?
........................
Sau khi hỏi 1 số câu hỏi liên quan đến sự nghiệp mà Salasa đã soạn sẵn, buổi tham gia chương trình " Talk Show" đã kết thúc tốt đẹp.
___________________________________
Kết quả là chỉ sau 1 đêm, tất cả các mặt báo về làng giải trí đều đăng cái tít to tướng " SỰ THẬT VỀ MỐI QUAN HỆ GIỮA SHINICHI VÀ LANA"; " TÌNH YÊU ĐẸP GIỮA SHINICHI VÀ LANA"....v...v... thật sự quá ư đình đám!!!!!!!!
Lẽ dĩ nhiên, chẳng sớm thì muộn, việc này cũng lọt đến tai vị chủ tịch già đáng kính(>.<) , và việc này được xem như lời tuyên chiến của Candy với ông. Hậu quả là việc chẳng thể lường trước được.
Và nói đi thì cũng phải nói lại, tất cả mọi chuyện đều do Salasa bày trò!
Phòng nghỉ riêng của Salasa.
_ Nước trái cây của cậu đây! Phục vụ tận tình quá, đúng không?_ Salasa đem cho Candy lon nước, nói 1 cách vui vẻ thái quá.
_ Cũng tàm tạm!_ Candy hững hờ đáp.
_ Này!_ Salasa phụng phịu_ cậu nói thế tớ giận đó!
_ Tùy cậu.
_ Này!!!!
_ Gì nữa?
_ Sao cậu lại phá hoại hết cả cảm xúc của tớ thế hả???!!!!!!!!!!!
_ Tại cậu hí hửng quá mức nên tớ thấy chướng mắt!_ Candy nói đầy thách thức.
_ Cậu quá đáng thật!_ Salasa vờ trách móc_ tâm trạng người ta tốt nên mới thế, nhưng cũng làm gì đến mức " hí hửng" chứ?
_ Không quan tâm. Cậu vui vì chuyện gì cũng chả sao. Nhưng vui vì đã khiến mọi việc rùm beng lên thế này thì không được.
_ Người khiến mọi chuyện như thế này là CẬU! đâu phải là TỚ!_ Salasa cười.
_ Nói lại xem!_ Candy trừng mắt nhìn Salasa.
_ Tớ chủ mưu! Cậu thực thi mệnh lệnh!!hì!!
_ Ừ! Đúng rồi! Cậu vốn không sợ chết mà, phải không?_ Candy nở nụ cười đầy đe dọa.
_ Đương nhiên là... có! Tớ vốn dĩ chỉ là người bình thường! Không phải thần thánh! Nên vô cùng sợ chết!!_ Salasa nói với giọng đùa cợt_ Thế nên, Candy xinh đẹp như tiên nữ, rộng lượng như chúa trời, thánh thiện như Mẹ Maria và đáng yêu như thiên thần của tớ, chắc chắn sẽ không nỡ lòng nào làm gì tớ đâu! Tôi chỉ là người trần mắt thịt tầm thường thôi mà! Đâu đáng để Người bận tâm?
_ Miệng lưỡi của người trần mắt thịt quả nhiên rất đáng sợ!_ Candy gật đầu, khẽ rùng mình.
_ Không dám! Không dám! Người quá khen!!_ Salasa chắp tay vẻ cung kính.
_ Thôi! Không thể nào cãi được cái miệng của cậu! Tớ thấy cậu thích hợp với nghề luật hơn là Hanachi đó!_ Candy nói móc.
_ Đừng có nói thế chứ!_ Salasa vội xua tay_ Cậu nói thế là coi thường cái tinh túy của ngành Luật rồi! Tớ chỉ giỏi nói lý! Chứ làm sao có óc phán đoán sắc bén như Hanachi được! Đâu thể lấy tớ ra để so sánh với 1 người tài giỏi như Hanachi được chứ?
_ Tớ mới là người không dám so sánh với cậu!_ Hanachi bỗng dưng xuất hiện trước cửa, khiến cả Candy lẫn Salasa đều kinh ngạc._ Vắng tớ chưa đến 2 tuần mà mồm miệng của cậu đã ngày càng lắt léo. Đáng khâm phục thật!
_ Đâu có! Bọn tớ chỉ đùa thôi mà! Candy nhỉ?_ Salasa nháy mắt.
_ Đúng là Hanachi! Xuất quỷ nhập thần!_ Candy mặc kệ lời Salasa, nói_ Phải chăng cậu từng học thuật Ninja??
_ Đùa chả đúng lúc chút nào cả!_ Hanachi có vẻ không vui_ Salasa, cậu định đền bù thiệt hại cho tớ như thế nào đây?
_ Thiệt hại?_ Salasa chớp chớp mắt.
_ Đừng có giả vờ giả vịt! Cậu định " ăn cháo đá bát" đấy hả?_ Hanachi ngay lập tức tuôn ra 1 tràng_ Cậu lợi dụng tớ làm quản lý cho cậu bao lâu nay, bây giờ lại kiêm quản lý cho cả Kid và Candy. Mà tại sao tớ cứ phải đi giải quyết đống hiểm họa do cậu gây ra ?! Cậu vừa phải thôi nhé! Tại sao đêm đó lại thản nhiên đi chơi giữa đường giữa phố vậy? Rồi lại về công ty lúc nửa đêm với......UHM...UHM!!!!!!!!
Hanachi đang nói thì Salasa đã lấy tay bịt miệng lại!!!!!!!!! Hanachi trợn tròn mắt, ánh mắt ngày càng sắc nhọn, thật khiến người ta rùng mình!! Salasa nhe răng ra cười, nói:
_ tớ sẽ đền bù tổn thất, và bồi dưỡng thêm cho nhân tài của tớ nữa! Nên..._ Tự dưng mặt nghiêm túc trong 1 thoáng chỉ đủ để Hanachi nhìn thấy_ cậu im lặng đi!_ đe dọa.
_ Hiểu rồi!_ Hanachi gạt tay Salasa ra, khóe môi nhếch lên 1 chút_ Nhưng mà cái gì đến rồi cũng phải đến. Cậu nghĩ là cái người đang ngồi đó ngốc đến mức không thể tự suy luận được sao?_ ám chỉ Candy.
_ Tớ không phải là bức tượng đá đâu! Cậu muốn tớ không phát hiện ra thì đừng có nói chuyện bí mật trước mặt tớ 1 cách công khai thế!_ Candy mở lon nước Salasa đem cho lúc nãy, nhấp 1 ngụm_ Nhưng dù sao tớ cũng đã nói là sẽ tin, dẫu là cái tin tưởng đó vẫn có sự nghi ngờ. Nên tớ sẽ bỏ qua cho cậu, Salasa à!
_ Ừm! Thật tốt cho cậu quá! Salasa nhỉ?_ Hanachi cầm hộp rubic trên bàn lên, và lại bắt đầu xoay xoay._ nhưng đã nói là phải giữ lời. Chữ " tín " là quan trọng nhất! cậu nói sẽ đền bù nên đừng có vì Candy đã biết mà nuốt lời.
_ Biết rồi mà! Chậc!_ Salasa tỏ ra khó chịu_ vậy là mọi việc đều ổn thỏa rồi, đúng không?
_ Không hẳn.
_ Vậy còn chuyện gì nữa?!! Sao cậu lại nói thế?!!!! Chẳng khác nào sét đánh ngang tai!!_ Salasa thốt lên.
_ Họa là do cậu gây ra!_ Hanachi thẳng thừng_ chỉ vì cái vụ " Talk Show" cậu khổ tâm dàn dựng bày trò khiến Candy phải chấp nhận, nên bây giờ, ngoài ông ngoại Candy ra, chắc chắn còn có người tức tối hơn rất nhiều!
_ Ai?
_ "Thiên Vương"!! Người si mê Candy suốt bao năm qua, vừa trở về đã trở thành ca sĩ nổi tiếng nhờ giọng hát khàn khàn nhưng vẫn trầm ấm, ngoại hình tuyệt vời cùng nụ cười ngọt ngào quyến rũ chết người! Vừa qua đã được bình chọn là " Thiên Vương" của năm! Là ai?!!!
_ Kat- kun?_ Candy buột miệng.
_ Chính xác! chuyện tình của cậu và Kid đã là chuyện hot! Bây giờ lại là chuyện tình tay ba giữa cậu, Kid và cả Katsuki- Thiên Vương nữa!!! Quá ư nóng sốt! Quá ư đình đám!!!
_ Chuyện này đâu phải tại tớ!_ Salasa vờ trách móc.
_ Cậu là tiểu yêu đáng sợ! Tớ biết rõ những chuyện này đều nằm trong kế hoạch của cậu! Nhưng cậu thôi đi!_ Hanachi tiếp_ tớ không nghĩ Katsuki sẽ để yên mọi chuyện như thế này đâu!
_ Tớ biết._ Candy trầm ngâm.
_ Đến lúc cậu phải lựa chọn rồi, Candy à!_ Hanachi lạnh lùng nói.
_ Chắc vậy._ Candy khẽ nhắm mắt lại, khuôn mặt cô hiện rõ sự mệt mỏi.
___________________________________
Và quả đúng như lời Hanachi nói, Katsuki ngay sau khi đọc mấy tờ báo, đã vò nát và quăng tất cả vào sọt rác!!!!! Có vẻ như, anh đã quyết định. Anh muốn được 1 lần ôm Candy vào lòng, 1 lần được chạm vào đôi môi ấy, với tư cách là 1 người con trai, đối với 1 người con gái, chứ không phải là người anh trai của cô.. Đúng vậy!
Hãy cho anh được bướng bỉnh 1 lần chạm vào cô theo cách ấy! Để rồi, anh có chết đi, thì cũng hạnh phúc bởi vì anh đã từng có cô trong vòng tay_ người con gái anh đã và sẽ mãi yêu thương cho đến hết cuộc đời này!....
_" Này!!! Tại sao mày lại xuất hiện trên tất cả các mặt báo và cả truyền hình như vậy hả?!!! Tao đang ăn cơm mà tý nữa sặc chết luôn đó!!!!!! Mày làm cái trò gì vậy hả?!!!!!"_ Kid vừa nhấc máy lên, chưa kịp " a lô" 1 tiếng thì suýt thủng màng nhĩ vì giọng thằng bạn thân đang hét toáng lên qua điện thoại.
_ Khoan! Mày bình tĩnh lại coi!_ Kid từ tốn_ Lý do gì mày phải giận dữ như vậy? Tao chỉ làm thêm kiếm tiền thôi! Đâu phải mày không biết tao từng làm người mẫu?
_" Đúng là mày từng làm người mẫu! lại còn là người mẫu tuổi teen được ưa thích nhất!! Mày xuất hiện trên báo là chuyện bình thường!! Nhưng..._ Ken lấy hơi rồi tiếp tục tra tấn lỗ tai Kid_ TẠI SAO CẢ CANDY CŨNG XUẤT HIỆN!!!!!! RỒI MẤY BÀI BÁO VỀ 2 ĐỨA MÀY LÀ NHƯ THẾ NÀO???!!!!!!!! CẢ CÁI CHƯƠNG TRÌNH TALK SHOW ĐÓ NỮA!!!!! GIẢI THÍCH ĐI!!!"
_ Mày rõ là buồn cười. Tao thấy chả có vấn đề gì cả. Chuyện tình cảm của tao và Candy, rõ ràng mày biết. Bọn này có công khai giữa thiên hạ hay không cũng là chuyện của bọn này. Mày vì cái quái gì mà giận dữ như thế! Tao thấy mày vô lý quá rồi đó!_ Kid bắt đầu cảm thấy bực mình.
_" Nhưng lý do gì khiến Candy chấp nhận công khai?_ Ken ậm ừ 1 lúc rồi nói_ đó là điểm tao thấy kì lạ!"
_ Tao không biết. Giữa Candy và cô nàng Salasa đó có thỏa thuận ngầm gì đó._ Kid ngẫm nghĩ_ Tao thật sự thấy cô nàng Salasa đó rất kì quái, cũng rất bí ẩn. Tao không thể nào hiểu được cô nàng đó đang nghĩ gì trong đầu.
_ " Salasa?_ Ken nhíu mày_ tao chân thành khuyên mày 1 câu: TRÁNH XA CÔ NÀNG SALASA ĐÓ RA!"
_ Vì sao?
_ " Đó là người mày không nên dính dáng đến. Cũng không nên lọt vào tầm ngắm của cô gái đó. Tao không rõ cô nàng đó có âm mưu gì, có ý định gì. Nhưng 1 người mà ngay cả Ken này cũng cảm thấy đáng sợ, thì không phải mày cũng nên tránh xa sao? Mày là người quá hiền lành, không phải là loại người như tao với cô nàng đó. Mày không hiểu được đâu!"
_ Tao thấy cô ấy rất tốt..._ Kid khẽ buột miệng_ cũng rất chân thành và thẳng thắn... mày không nên nói thế_ nghiêm túc đáp.
_" mày...?!!_ Ken có chút sững sờ"
_ Sao? Tao chỉ nói sự thật thôi. Cô ấy trong sáng, ngây thơ và cũng rất đáng yêu. Mày không tiếp xúc với người ta thì đừng vội vàng nhận xét như vậy.
_" Mày... mày bị cô nàng đó tẩy não mất rồi!!!!_ Ken thốt lên"
_ Không phải!!!_ Kid vội phản bác lại_ tao cũng có lời khuyên chân thành dành cho mày:" đừng có vội vàng phán xét 1 con người như thế!". Tao cứ tưởng mày ngày nào cũng ở bên cô nàng Neyuli ấy thì tính tình sẽ bớt đa nghi hơn. Ai ngờ không giảm mà còn càng ngày càng quái ác.
_" Tao là bạn thân của mày! mày quên rồi sao?"
_ Mày là bạn thân của tao!!!!! Nhưng điều đó không có nghĩa mày có thể can thiệp vào cách nhìn nhận 1 con người của tao! Tao có chính kiến riêng của mình! Tại sao mày nỡ lòng nghi oan cho người tốt như vậy! tao tin Salasa không phải là loại người như mày nói! Có thể cô ấy bí ẩn! Nhưng nhất quyết không có ý định, cũng không có âm mưu gì!
_" Khoan! Mày có nhận ra điều gì không? 1 điều quan trọng trong cuộc nói chuyện giữa tao và mày"
_ Tao nhận ra mày với tao bất đồng quan điểm. Dù thế nào thì tao vẫn nghĩ là...
_" Người mày yêu là ai?_ Kid chưa nói hết câu thì Ken đã cướp lời"
_ Là...._ Kid sững lại 1 chút, rồi đáp_ Candy.
_ " mày nhận ra rồi phải không? tao với mày bất đồng quan điểm chỉ là chuyện bình thường. Quan trọng là... trái tim mày đang bị xao động. Mày chưa bao giờ để ý đến 1 người con gái nào khác ngoài Candy. Nay lại mở miệng khen cô nàng Salasa đó!_ Ken im lặng 1 lát rồi tiếp tục_ Cả cuộc nói chuyện giữa tao và mày.Mày chỉ chăm chăm bảo vệ cô nàng đó. Mày đã quên mất Candy!!!"
_ TAO KHÔNG QUÊN!!! _ Kid gào lên.
_" Mày không quên? mày có dám thừa nhận là không quên mất Candy trong 1 khắc 1 giây nào chưa?! Tao ở bên mày bao nhiêu năm. Lẽ nào sự thay đổi của mày, tao lại không nhận ra?"
_ Tao..._ Kid dường như cũng kinh ngạc với chính bản thân mình. Anh đã quên mất Candy ư?!! Không thể nào!!!!!!!!!!
_" Mày thấy rồi chứ? Cô nàng đó đang dần tẩy não mày! nếu như trái tim mày có thể thay đổi! Thì việc tao chấp nhận buông xuôi đã không còn nghĩa lý gì nữa rồi!!! Phải chăng tình cảm mày dành cho Candy chỉ là sự cố chấp bướng bỉnh đã ăn sâu trong máu của mày??!!! Nếu là như thế, thì tránh xa Candy ra!!_ Ken lạnh lùng đáp"
_ Không! Không phải thế!!_ Kid thấy đầu óc mình choáng váng_ Tao yêu Candy!!! Không phải là ảo giác!!!!!!!!!!!!!!!Không phải là lầm tưởng!!!!!!!!!!!!!!!
_" tình cảm của mày là thật hay không, mày là người hiểu rõ nhất! Nhưng tao nói cho mày nghe, chấm dứt rồi!!!!! Tao sẽ chẳng điên rồ mà nhường Candy như vậy nữa!! Mày làm tao quá thất vọng!!! Tao không quan tâm sẽ khiến những ai bị tổn thương!! Nhưng mày đừng quên, dù là bạn thân của mày, tao cũng sẽ không bỏ cuộc!!!! Có thể mày sẽ hận tao! Nhưng biết đâu, mày sẽ lại thầm cảm ơn tao cũng nên, vì giúp mày nhận ra tình cảm thật của mình!_ Ken nói thêm lời cuối cùng trước khi dập máy_ Không phải chỉ có mỗi mình mày yêu Candy đâu! Rồi mày sẽ phải hối hận!!!!!! Cạch!!!!!!


Kid ngồi phịch xuống ghế. Đầu óc quay cuồng, tất cả thật sự đã đảo lộn. Cả thế giới quan của anh bao lâu nay dường như sụp đổ. Anh đã yêu Candy. 1 tình yêu không thể diễn tả bằng lời. 10 năm! Có thể lúc đầu chưa hẳn là tình yêu. Nhưng cái con số 10 năm nhung nhớ ấy đã biến sự cảm mến trở thành 1 tình yêu không thể nào rời bỏ. Anh đã yêu và yêu mà chẳng chút mảy may nghi ngờ sự thật. Không quan tâm ai ngoài Candy, mỗi giây mỗi khắc chỉ biết nghĩ về cô. Anh là thế! Vậy mà, tại sao?? Tại sao người con gái ấy_ cô nàng Salasa kì lạ_ người chỉ mới tiếp xúc với anh chưa đầy 1 tuần lại có thể khiến anh xao xuyến? Lại có thể khiến anh dẫu chỉ trong giây phút ngắn ngủi nhưng cũng đã quên mất Candy? Lời Ken nói thật sự khiến anh cảm thấy vô cùng tức giận. Nhưng, Kid hiểu rằng, Ken đã đúng. Việc chấp nhận sự thật rằng mình đã sai quả là vô cùng khó khăn. Anh biết, lỗi là ở anh. Anh xao xuyến trước 1 người con gái khác ngoài Candy vốn không phải là cái tội, bởi vì tình yêu có thể thay đổi, và cũng bởi vì chưa bao giờ Candy nói rằng cô yêu anh, ngay cả khi anh khẩn khoản, cô cũng lặng thinh quay mặt tránh đi. Tình yêu giữa cô và anh, đối với anh mà nói, chỉ là tình yêu đơn phương. Trước đây đơn phương, bây giờ cũng đơn phương. Nhưng trong suy nghĩ của anh,anh là người có tội. Là anh tự nguyện yêu cô. Cũng chính anh là người đã thề với chính bản thân mình sẽ mãi yêu cô cho hết cuộc đời này. Anh thấy dằn vặt, thấy lương tâm bị cắn rứt. Và điều khiến anh đau đầu nhất bây giờ chính là anh không xác định được, rốt cuộc anh có thật sự bị xao động bởi cô nàng Salasa đó không hay chỉ vì những lời Ken nói đã làm cho những suy nghĩ trong anh bị nhiễu loạn? Kid cần thời gian để khẳng định lại! Bởi vì anh hiểu, anh yêu Candy là sự thật không thể nào chối bỏ, những đau khổ khi anh yêu cô chắc chắn chẳng thể nào là dối trá.
___________________________________
Khi cả Candy và Kid đều đang phải đối mặt với những lo lắng, những bất an trong lòng, thì cũng là lúc sự thật mà Candy đã chôn giấu suốt 10 năm về cái chết của ba mẹ cô đã được làm sáng tỏ...
Văn phòng chủ tịch tập đoàn AKT:
_ Sự thật là đây sao?_ Người đàn ông già giọng run run, dường như ông không thể tin được sự thật qua tập hồ sơ mật đang cầm trên tay.
_ Vâng._ Vị thư ký khẽ đáp lại._ tôi cũng không thể nào tin được lại có chuyện như vậy xảy ra...
_ Là như thế này sao?_ Ông khẽ ngả người tựa vào ghế, tay xoa xoa 2 thái dương đang đau nhức nhối.
_ Đây chắc chắn là thông tin chính xác.
_ Cháu gái ta...._ Ông trầm ngâm_ liệu nó có biết sự thật này không?
_Tôi cũng không biết_ người thư ký đáp lại_ nhưng... có vẻ như lý do tiểu thư đến với ngài là vì nguyên nhân này...
_ Ta cũng nghĩ vậy..._ vị chủ tịch già đáng kính khẽ thở dài_ nó vì thù hận mà bỏ đi tất cả ngây thơ trong sáng của thời thơ ấu ư?
_ Nếu là như vậy...thì thật sự quá tội nghiệp cho tiểu thư, thưa ngài.
_ Ta muốn làm gì đó cho nó... ta không ghét nó... ngược lại còn rất quan tâm, rất muốn được chăm sóc nó thay cả phần của đứa con gái đã mất của ta...hóa ra, ta thực sự lại là người vô tâm như vậy...
_ Không phải vậy đâu, thưa ngài._ vị thư ký vội phủ định_ Tôi đã theo ngài biết bao nhiêu năm trời. Ngài là người mà tôi kính trọng nhất. Thực ra, ngài là người như thế nào, tôi hiểu. Có thể cách đối xử của ngài với tiểu thư không giống với những quan tâm lo lắng trong lòng ngài, nhưng tôi chắc chắn rằng ngài rất yêu thương tiểu thư.
_ Con gái ta chết đau đớn như vậy.... 1 phần cũng là tội lỗi của ta... nếu như ngày đó ta chấp nhận thì có lẽ nó đã không chết oan uổng như thế...
_ Thương trường như chiến trường, ngài hiểu rõ mà...
_ Ta biết...con gái ta đã ra đi như thế.... nay cháu gái ta lại sống trong thù hận...ta chết đi... liệu làm sao còn mặt mũi nào mà gặp nó?
_ Ngài đừng nói như vậy._ vị thư ký vội can ngăn_ nếu ngài thật sự nghĩ cho tiểu thư, thì hãy sống thật khỏe mạnh. Cuộc đời này vốn có quá nhiều đau khổ, quá nhiều thử thách. Ngài phải sống để bảo vệ cho tiểu thư khỏi những điều ấy.
_ Ta không muốn đứa cháu gái độc nhất tiếp tục sống như vậy nữa... Hận thù ấy hãy để ta trả... nỗi đau ấy hãy để ta thay nó gánh chịu... cuộc đời nó không nên chỉ vì bị ám ảnh trong quá khứ mà tan nát.... hãy để ta thay nó làm những việc xấu xa... ông có hiểu ý ta không?
_ Tôi hiểu, thưa ngài.
Tất cả thành viên nhóm 4 Queens của Xbest đều trở lại trường. Vắng học vốn không phải là 1 điều tốt đẹp gì. Thế nên, Candy bất đắc dĩ lắm mới phải nghỉ học gần 3 tuần. Tuy mọi công việc của Hội trưởng Hội học sinh Salasa đã thay cô làm tất cả, nhưng dù sao Candy cũng là Hội trưởng, đặc biệt cô cũng rất quan tâm đến vấn đề học tập. Thành ra, khi dư luận xôn xao trong trường dần dần lắng xuống, Candy đã xuất hiện trở lại. Tuy nhiên, chỉ vừa nghe tin Candy đi học, thì hầu như tất cả các học sinh của Xbest lại náo loạn hẳn lên. Những thông tin từ báo chí vốn không thể thỏa mãn được những thắc mắc trong lòng họ. Vì thế, Candy phải hứa sẽ trả lời tất cả trong thời gian sớm nhất mới khiến các học sinh Xbest trở lại với trạng thái bình thường. Dù sao, sự trở lại của 4 Queens cũng đã khiến cho họ cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều, mà mọi người cũng chẳng ai muốn làm những thần tượng trong lòng mình thấy bất tiện hay khó chịu, nên với lời hứa của Hội trưởng xinh đẹp, họ chấp nhận hài lòng với những gì đã biết, để cho 4 Queens có thời gian nghỉ ngơi và học tập.
Phòng Hội học sinh.
_ Hix, Mệt quá Candy ơi! Candy à! Help me!!_ Salasa gục đầu xuống bàn làm việc của Hội trưởng Hội học sinh, miệng không ngừng kêu ca than phiền_ Sao mà nhiều ơi là nhiều thế này hả trời? Tớ còn phải làm việc của Ban Tổ chức Sự kiện nữa mà.hix.
_ Đã hứa thì phải giữ lấy lời._ Candy ngồi trên chiếc ghế sofa mềm mại, miệng khẽ nhấp 1 ngụm từ tách trà nóng hổi, thản nhiên đáp lại._ Vả lại việc của Ban Tổ chức Sự kiện lễ hội là công việc của cậu. Còn kêu ca gì nữa.
_ Cậu quá đáng thật đấy! hức!_ Salasa làm mặt giận_ tại sao công việc của cậu cứ như núi chồng chất vậy hả? Ngày nào cũng hoa hết cả mắt, đau hết cả đầu. Đúng là hao tổn sức lực và trí óc!!!!
_ Như thế cậu mới hiểu cho nỗi khổ của tớ chứ? Phải không? _ Candy mỉm cười.
_ Nụ cười ác quỷ!_ Salasa bĩu môi_ Thôi, tớ không dám làm phiền cậu uống trà nữa đâu! Trên đời này chỉ có mỗi mình cậu là bạn tốt nhất của tớ, phải không Hanachi?_ Salasa chớp chớp đôi mi cong dài,quay sang phía Hanachi đang ngồi xoay xoay hộp rubic với ánh mắt tràn đầy hi vọng.
_ Là bạn tốt._ Hanachi vẫn không ngửng đầu lên_ Nhưng điều đó không có nghĩa tớ sẽ gánh lấy hậu quả giùm cậu.
_ Hậu quả?_ Salasa tỏ ra kinh ngạc.
_ Những gì cậu hứa, thì cậu phải làm. Tớ là bạn tốt cũng sẽ không giúp cậu những việc đó.
_ Phải chăng cậu còn oán giận việc tớ đền bù tổn thất?_ Salasa hờn dỗi_ rõ ràng người ta đã cố gắng hết sức rồi còn gì? Tớ còn bị thiệt hại nặng nề nữa.
_ Thiệt hại nặng nề?_ Hanachi lúc này mới ngửng đầu lên, khóe môi nhếch lên 1 chút_ Thiệt hại nặng nề về tinh thần chứ gì? Cái bản năng tiếc tiền của cậu thì tớ còn lạ gì. Nói thẳng ra là cậu ăn đứt trắng trợn công lao của tớ như vậy mà vẫn còn chưa thỏa mãn đúng không? Hợp tác làm ăn với cậu chắc chỉ có mình Candy mới dám. Tớ ngày trước đã sợ cậu, nay muôn phần sợ cậu hơn. Thế nên, đừng mong tớ giúp cậu chút gì. Tớ vốn chẳng muốn so đo như vậy .Nhưng chính cậu khơi ra nên tớ cũng nói cho cậu hay.
_ Làm gì mà cậu nói tớ ghê thế?hix! các cậu hùa nhau ăn hiếp tớ à?
_ Không dám._ Hanachi đứng thẳng dậy, vươn vai cho giãn gân cốt_ tớ đùa thôi.He._ Hanachi khẽ cười.
_ Cậu thật là!_ Salasa thở phào nhẹ nhõm_ nghĩa là cậu sẽ giúp....
_ Dĩ nhiên là... Không_ Salasa chưa kịp nói dứt lời thì Hanachi đã vội buông 1 câu_ Bạn tốt à, thành thật xin lỗi. Tớ phải đi tập bắn cung đã. Lâu lắm rồi không có cơ hội vận động! Thông cảm nhé!_ Rồi nhanh chóng rời khỏi phòng trước khi Salasa hết sững sờ trước thái độ của cô.(!!!!??!!!)
_ Cái... cái quái gì vậy chứ?_ Salasa ngơ ngác mở to đôi mắt. Thật sự chẳng thể tin nổi những sự việc vừa xảy ra trước mắt mình.
_ Hờ, Hanachi vui tính thật!^^_ Candy nói bâng quơ._ Cậu hãy thử nhờ Neyuli xem sao?
_ Neyuli?_ Salasa quay phắt lại nhìn Candy_ nói đến Yuli mới nhớ. Người rảnh rỗi nhất hiện nay chẳng phải là Yuli sao? Đáng ghét thật! Vì cái anh chàng tóc vàng đào hoa ấy mà bỏ bạn bỏ bè. Bây giờ chả biết vui vẻ ở phương trời nào nữa!
_ Cậu ghen ăn tức ở đấy à?_ Candy bật cười.
_ Ghen ăn tức ở?_ Salasa nhíu mày_ ừ! Tớ ghen ăn tức ở đó! Người nào cũng có đôi có cặp! Chỉ mình tớ lẻ loi cô đơn 1 mình!Hức.
_ Thế Hanachi thì sao?
_ Hanachi không tính!!_ Salasa quả quyết_ Lượng fan nữ của Hanachi có khi gấp đôi số nam sinh hâm mộ!! Rốt cuộc là nam chả ra nam, nữ ra chả ra nữ! Thật là...._ Salasa chép miệng.
_ Cẩn thận cái miệng cậu đó!_ Candy nói đùa_ Lỡ mà Hanachi nghe được thì....
_ Cậu đừng có nói gở! Chuyện này chỉ tớ biết, cậu biết, trời đất biết. Trừ phi cậu bán đứng tớ, còn không chắc chắn Hanachi chẳng thể nào biết được!_ Salasa nháy mắt, tinh quái trả lời.
_ Còn tớ nữa chứ?
_ Cậu?_ Salasa ngay lập tức quay đầu nhìn về hướng có tiếng nói phát ra, với sự kinh ngạc thể hiện rõ trên nét mặt! Trước mắt cô không ai khác, mà chính là... Neyuli ( Phù, may mà không phải Hanachi. Nếu không Salasa không chỉ tròn mắt nhìn mà sẽ còn tái mét mặt!!>.<)
_ Không lẽ 2 cậu quên tớ rồi à?_ Neyuli mặt ỉu xìu, nói với giọng buồn buồn.
_ Làm gì có! bạn tốt à! Tớ nhớ cậu lắm ấy!_ Salasa vội chạy lại ôm chầm lấy Neyuli.
_ Cậu... cậu có làm sao không? Cậu giận gì tớ à? Đừng làm tớ sợ chứ?_ Neyuli miệng lắp ba lắp bắp, trước hành động thân mật quá mức mà bình thường Salasa chỉ dành cho Candy hoặc cho người cô ... cần nhờ vả!!(>.<)
_ Yên tâm! Yuli à! Cậu đang nắm trong tay quyền sinh sát Salasa mà!_ Candy mỉm cười đầy ẩn ý_ nên Salasa đâu dám làm gì cậu được, không phải sao?
_ Này! cậu vừa phải thôi nhé!_ Salasa nhìn Candy với vẻ không hài lòng_ Rõ ràng Yuli đã sắp quên đi rồi! vậy mà cậu lại cố tình nhắc lại! cậu muốn hại tớ chứ gì?
_ Ồ! Làm gì có! cậu nghi oan cho tớ rồi!_ Candy vội vàng phủ định_ Đừng như thế chứ! xấu tính quá đó, Salasa!
_ Cảm ơn cậu nhiều! Candy!_ Neyuli dịu dàng_ Chút nữa là tớ lọt vào bẫy rồi! May thật!
_ Không cần khách sáo!_ Candy thờ ơ đáp, tiện thể cạnh khóe thêm 1 câu._ tớ tưởng cậu quên tớ rồi kìa! Hóa ra vẫn nhớ mặt tớ cơ à?
_ Làm sao tớ quên cậu được chứ?
_ cậu vui vẻ vậy mà không quên bọn tớ mới là lạ!_ Salasa lườm Neyuli 1 cái_ Thôi, cậu thích làm gì thì làm! Tớ chết cũng là do cậu! Nhớ đó!
_ Tớ không nói đâu!_ Neyuli xua tay_ Phá hoại tình bạn của cậu với Hanachi làm gì? Làm thế cậu lại hận thù tớ, ám tớ suốt cả đời thì chết!
_ Lựa chọn sáng suốt đó!_ Salasa cười thật tươi_ giá mà lúc nào cậu cũng đáng yêu như thế này thì thật tốt!
_ cậu nói thế làm tớ rợn cả sống lưng rồi! Salasa à!_ Candy vờ rùng mình_Yuli à, cậu nên cẩn thận. Lúc nãy còn có người ghen ăn tức ở, thắc mắc không biết cậu đang vui vẻ...
_ Này!!!!!!_ Salasa gần như hét lên_ Tớ sẽ làm!!! Sẽ không kêu ca gì nữa!!!! Thế nên cậu đừng có cố gắng gây thù chuốc oán giùm tớ nữa!!!!! Hiểu chưa???!!
_ Ngoan đó!_ Candy lấy tay che miệng, giấu đi nụ cười trên môi mình_ Nếu cậu sớm biết điều như thế thì tớ đã chẳng phải tốn sức nói nãy giờ rồi!
_ Đầu hàng!_ Salasa giơ tay lên đầu._ Người trần mắt thịt không dám làm phiền Người nữa! Thưa Nữ hoàng!_ Thái độ cung kính.
_ Miễn lễ!_ Candy tủm tỉm đáp lại.
_ Trời! 2 cậu làm gì mà cứ như đóng phim vậy?_ Neyuli nhìn cảnh tượng trước mắt mình với vẻ khó hiểu.
_ Chuyện riêng của tớ với Candy thôi!_ Salasa xua tay_ Mà cái anh chàng đào hoa tóc vàng kia đâu rồi? Tớ cứ tưởng 2 người dính chặt lấy nhau suốt ngày chứ?
_ Đâu có!_ Neyuli ngượng ngùng _ cậu đừng có nói oan cho tớ thế!
_ Vậy cớ gì mặt cậu lại đỏ bừng lên thế?_ Salasa cười, 1 nụ cười tai quái_ Ôi Ken ơi! Ken ơi! Ken thân yêu đã làm gì Yuli bé bỏng của chúng tôi vậy hả trời?!!!
_ Cậu... thôi đi mà._ Neyuli càng ngày càng bối rối.
_ Lo làm việc của cậu đi! Salasa! Nói nhiều quá rồi đó!_ Đến lúc này Candy mới cứu nguy cho Neyuli.
_ Hiểu rồi!_ Salasa tỏ vẻ không vui, quay về bàn làm việc. Đến lúc này mới chịu tha cho Neyuli.
_ Cảm ơn cậu!_ Neyuli lí nhí.
_ Không có gì! Nhưng tớ cũng thắc mắc. Rốt cuộc Ken đâu?_ Candy dò hỏi.
_ Tớ cũng không biết! Lúc nãy anh ấy bảo có việc gấp, nên đã đi ra ngoài.
_ cậu với Ken vẫn tốt đẹp chứ?
_ Ừm.... Cũng tốt_ Neyuli thành thật trả lời._ nhưng dạo này Ken lạ lắm... tớ có cảm giác không lành....
_ Vậy à?_ Candy đáp lại 1 cách vu vơ nhưng lại vô cùng khó hiểu..
_ Có chuyện gì sao?_ Neyuli thấy nét mặt của Candy là lạ nên hơi thắc mắc.
_ Không! Không có gì đâu!_ Candy vội phủ định_ Tớ chỉ hỏi cho vui thôi mà!_ Candy đứng dậy._ Thôi, tớ cũng có việc! cậu làm gì thì làm đi!_ Rồi cũng như Hanachi, nhanh chóng rời khỏi phòng.
Trong lòng Neyuli... cái dự cảm không lành ngày càng hiện rõ... thái độ của Candy khiến cô có cảm giác kì lạ... 1 điềm xui..................

Chiều hôm đó, khi Candy, Hanachi và Salasa đang ngồi ở phòng Hội học sinh như thường lệ, thì nhân vật được nhắc đến nhiều nhất trong buổi sáng đã xuất hiện. Dĩ nhiên, không ai khác, đó là Ken. Ken có vẻ thay đổi nhiều. Vẫn mái tóc vàng óng lấp lánh, vẫn đôi mắt xanh dương hút hồn, nhưng ở Ken có vẻ gì đó trầm tĩnh hơn, điềm đạm hơn, vẻ đào hoa lãng tử như dần dần mất đi.
_ Người ta nói, tình yêu có thể khiến con người thay đổi. Quả là không sai chút nào_ Đó là nhận xét mới nhất của Salasa dành cho Ken sau hơn 1 tháng không gặp.
_ Quá khen rồi._ Ken mỉm cười đáp lại_ Được nữ minh tinh nổi tiếng nhất nước Nhật ca ngợi, thật sự quá vinh hạnh.
_ Tôi có nói là chuyển biến theo chiều hướng tích cực hay tiêu cực đâu._ Salasa khẽ nhếch khóe môi lên 1 chút._ nên đâu thể nói tôi đang khen hay chê anh được?
_ Tôi sẽ coi đó là 1 lời khen!_ Ken không chút tức giận, vẫn nở nụ cười.
_ Thật là! Anh đến đây tìm Yuli à?_ Salasa tảng lờ đi, chuyển sang chủ đề khác_ Yuli hiện đang có việc, không ở đây, nếu anh muốn gặp Yuli thì...
_ Không._ Salasa chưa kịp nói hết câu thì Ken đã vội đáp rồi quay về phía Candy đang chơi cờ vua với Hanachi_ Anh có chuyện muốn nói. Làm phiền em chút được không?
_ Candy?_ Hanachi ngửng đầu lên nhìn Ken với vẻ mặt khó chịu ra mặt_ anh không thấy tôi và Candy đang bận à?
_ Tôi xin lỗi._ Ken gật đầu_ vậy khi khác cũng được.
_ Không! Nói chuyện đi!_ Candy đứng dậy, rồi nói với Hanachi_ Thông cảm, lần sau chúng ta tiếp tục. Bây giờ tớ cũng hầu như không có tâm trạng tiếp cờ với cậu. Xin lỗi!
_ Không sao._ Hanachi nhìn Ken với ánh mắt sắc lạnh_ Tôi thật sự rất ghét người nào phá ngang việc của mình!_ Rồi sắp xếp lại bàn cờ.
_ Đi vào đây!_ Candy khoát tay, rồi bước vào phòng riêng dành cho Hội trưởng. Nhưng bởi vì không thể nào đóng cửa lại khi trong phòng chỉ có 1 nam 1 nữ như tình huống này, nên đành phải khép hờ. Salasa tinh ý mỉm cười, nói thật to rồi kéo tay Hanachi rời khỏi đó và khép cửa phòng Hội học sinh lại:
_ Vậy tôi cũng không làm phiền nữa!^^ ! 2 người nói chuyện thoải mái nhé! Chúng ta đi!
Sau khi bị Salasa kéo ra hành lang, Hanachi mới nhíu mày:
_ Người phải đi là anh ta! Không phải là tớ!!!!!
_ cậu thật là!_ Salasa chép miệng_ người ta cần riêng tư nói chuyện. Sao những lúc như thế này cậu lại trẻ con vậy không biết!
_ Kệ tớ đi!_ Hanachi mông lung suy nghĩ_ Nhưng rốt cuộc có chuyện gì vậy? Anh ta có vẻ nghiêm trọng thái quá!
_ Đó là chuyện mà cậu với tớ không cần biết và cũng không nên biết!_ Salasa mỉm cười_ Điều quan trọng là cậu và tớ không được để những người không cần thiết vào đó!
_ Những người không cần thiết?_ Hanachi thật sự không hiểu nổi Salasa đang nghĩ gì trong đầu_ Là sao?
_ Thôi! Cậu đừng quan tâm nữa! Mấy chuyện linh tinh, cậu không cần để ý làm gì! Quả nhiên, mọi chuyện thật thú vị!_ trên môi Salasa bỗng hiện 1 nụ cười đầy ẩn ý.
______________________________
Phòng riêng của Hội trưởng Hội học sinh Xbest.
Gần 15 phút trôi qua trong im lặng. Không khí trong phòng càng ngày càng trở nên ngột ngạt. Ken thật sự chẳng biết phải bắt đầu như thế nào. Những gì anh bí mật âm thầm làm, là việc có lỗi với 2 người. Người bạn thân nhất của anh, và 1 người con gái dịu dàng yêu anh vô điều kiện. Ken đã liều lĩnh. Dù bản thân biết rằng sẽ gây tổn thương cho những người anh thương yêu nhất, dù anh cũng hiểu rằng những gì anh làm không thể nào giúp anh có được tình yêu của người con gái anh nhung nhớ bao năm. Nhưng anh vẫn chấp nhận. Chỉ cần có được cô trong vòng tay, cho dù trời đất sụp đổ, cho dù tất cả những người anh thương yêu nhất oán hận anh. Ken cũng không màng. Tình yêu của anh là tình yêu đơn phương đầy đau khổ, là tình yêu mà anh đã chôn giấu sâu tận trái tim mình. Ken đang đánh cược. Nhưng đây là 1 ván bài vô nghĩa. Bởi vì anh sẽ chẳng được gì, ngoài tổn thương chấm dứt tất cả mọi hi vọng.......
Candy cũng không có ý gợi chuyện . Cô mặc kệ Ken đang ngồi đối diện mặt mình như thế. Anh muốn nghĩ gì thì cứ nghĩ. Muốn mở đầu như thế nào thì hãy để Ken nói. Cô cũng chẳng bận rộn gì lắm. Vả lại, Candy cũng không biết nên bắt đầu như thế nào mới phải. Tuy Candy có thể đoán ra được 1 phần câu chuyện, nhưng cô vẫn cẩn thận, dè dặt không nói trước. Và thời gian cứ thế trôi đi...
... Hơn nửa tiếng đồng hồ, sắp xếp lại tất cả những gì trong đầu mình muốn nói, Ken lấy hết dũng khí mở miệng:
_ Em vẫn khỏe chứ?
_ Tôi không nghĩ anh ngồi suy nghĩ hơn 30 phút chỉ để hỏi câu này!_ Candy khẽ mỉm cười, thẳng thắn nói.
_ Ừm! tất nhiên là vậy!_ Ken gật đầu_ Em với Kid vẫn tốt chứ?
_ Chuyện riêng tư xin phép được từ chối trả lời!_ Candy nói với giọng vui đùa. Không khí trong phòng thoải mái hẳn ra.
_ Nhưng anh là bạn thân nhất của Kid! Quan tâm bạn bè có gì sai?_ Ken cười.
_ Nhưng tôi không phải bạn thân của anh! Nên cũng không cần thiết phải trả lời!_ Candy cũng mỉm cười đáp lại._ đúng không?
_ Ừ! Lúc nào em cũng đúng! hì!_ Ken giơ 1 tay lên, ra hiệu đầu hàng_ dù sao, em không nói thì anh cũng biết.
_ Bởi vì Kid sẽ hoặc đã nói cho anh biết?_ Candy chớp mắt.
_ Đúng vậy.
_ Vì anh là bạn thân nhất của Kid?
_ Ừ..._ Ken gật đầu.
_ Là bạn tốt thì sẽ không phản bội nhau._ Candy tựa lưng vào ghế thật thoải mái, phán 1 câu._ Đặc biệt lại là bạn thân nhất!
_ Anh chưa bao giờ phản bội Kid!_ Ken đáp 1 cách đầy kiên quyết.
_ Anh nói thế..._ Candy dừng 1 lúc rồi tiếp_ Không cảm thấy có chút ngượng mồm sao?
_ Ý em là gì?_ Ken nhìn thẳng vào mắt Candy.
_ Tôi nghĩ anh hiểu rõ những gì tôi nói._ Candy cũng nhìn Ken nhưng lại bằng ánh mắt lạnh lùng.
_ Giá như em đừng nhìn anh bằng ánh mắt như thế..._ Ken ngập ngừng_ thì anh đã chẳng làm như vậy rồi...
_ Lỗi của tôi?_ Candy chỉ tay vào chính mình, với vẻ mặt có chút khinh miệt.
_ Có thể chăng?_ Ken nhún vai.
_ Tôi đã làm gì anh?_ Candy trừng mắt_ anh là người trả lời. Chứ không phải là người có quyền đặt câu hỏi!
_ Ừm! em không làm gì anh! Cũng không phải là người có lỗi!_ Ken cúi đầu, gương mặt anh lộ rõ vẻ mệt mỏi.
_ Vậy thì tại sao?
_ Tại sao?_ Ken lặp lại câu hỏi của Candy_ Em muốn hỏi về việc gì?
_ Tại sao anh lại làm thế?_ Candy nhíu mày.
_ Trên đời này..._ Ken ngập ngừng_ ... có những câu hỏi " Tại sao?" không thể nào trả lời được...
_ Việc anh làm phụ thuộc vào lí trí của anh! Chỉ có những câu hỏi về thế giới vũ trụ huyền bí mới không có lời giải đáp!_ Candy ngay lập tức phủ nhận.
_ Thế à?_ Ken khẽ cười, nụ cười có chút cay đắng_ Liệu em có thể trả lời cho anh biết những câu hỏi anh đã tìm câu trả lời suốt bao năm nay mà không thể nào giải đáp ?
_ Tôi sẽ thử!
_ Hãy cho anh biết..._ Ken đứng dậy_ Lí do anh lại gặp em... cho anh biết vì sao ngày hôm đó , người đi nhặt quả bóng ấy lại là Kid? Cho anh biết tại sao em với Kid lại là 1 cặp? Cho anh biết..._ Ken bước vài bước, quay lưng lại, lúc này anh thật sự chẳng thể nào nhìn thẳng vào mắt cô được nữa_ Nếu như ngày hôm đó... người em gặp... không phải là Kid, mà là anh... liệu... người em yêu có thể là anh không?_ Môi anh run run, từng lời, từng lời 1 thốt ra đầy đau khổ.
_ Tôi..._ Candy sững sờ trước những gì Ken nói... anh có tình cảm với cô sao??!! Cô thật sự không thể nào ngờ được... Nhưng sau 1 vài phút bình tĩnh lại, Candy khẽ lắc đầu và nói_ Không... dù cho ngày hôm ấy, người đi nhặt quả bóng ấy là anh, người tôi gặp gỡ trước là anh... thì...cũng không chắc tôi sẽ yêu anh...
_ Tại sao?_ Ken dường như nuốt nước mắt vào tận đáy tim, giọng anh tưởng chừng đang mắc nghẹn nơi cổ họng.
_ Bởi vì..._ Candy cũng đứng dậy, bước lại gần chiếc bàn đặt cạnh đó_ Bởi vì thứ gắn kết Kid và tôi là ngôi nhà gỗ giữa khu vườn xinh đẹp ... là những kí ức xa xưa ở nơi thơ mộng ấy... là bí mật... mà nếu như anh quen tôi... anh và tôi cũng không thể nào có được ..._ Candy nhắm mắt lại, cô như đang quay ngược dòng thời gian trở về thời thơ ấu.
_ vậy ư?_ Ken hít 1 hơi thật sâu, rồi quay lại_ Thế tại sao người được chọn lại là Kid?!!
_ Câu hỏi này tôi thật sự không thể nào trả lời được._ Candy tránh ánh mắt của Ken.
_... em thấy chưa?_ Ken nuốt nước bọt khan, miệng khô khốc nói_ Bởi vì anh cũng không thể nào trả lời được, nên đã mãi mãi phải khổ sở như thế này..._ Ken tiến lại gần Candy_ anh đã luôn tự hỏi mình rằng, tại sao cuộc đời là trêu đùa anh như vậy... Tại sao lại để cho anh gặp em? Tại sao anh lại là bạn thân nhất của Kid?... quả là quá độc ác...
_ Và vì thế... anh làm vậy? Anh biết rằng tôi sẽ không lựa chọn anh kia mà!!!_ Candy giật lùi lại phía sau như 1 bản năng.
_ Biết! Nhưng anh vẫn không thể nào hiểu nổi!!!!!! Tại sao anh thì không được?!!!!!
_ Điều đó anh biết rõ hơn tôi!!!!!! Không phải sao?!!!_ Candy trừng mắt nhìn Ken_ Anh không thể nào là vị hôn phu tôi sẽ lựa chọn!!!! Việc anh là 1 trong số các ứng cử viên đã khiến tôi không thể nào chấp nhận được rồi!!!! ANH LÀ BẠN THÂN NHẤT CỦA KID!! Anh không được phép làm vậy!!!!!!!! Anh đang phản bội lại niềm tin mà Kid dành cho anh!!!!!! Anh không hiểu sao?!!!!!
_ Hiểu thì sao?!!!_ Ken cắn chặt môi_ Tại sao anh lại phải từ bỏ tình yêu của mình cơ chứ?! Em với Kid vốn chẳng thể đến được với nhau! vậy thì tại sao anh lại không được!!!!!!! Anh đã làm gì sai ư?!!!!!! Tại sao?_ Ken gần như gào lên,tay anh nắm chặt lấy vai cô_ Em không biết!!! Không thể nào biết được anh đã đau khổ như thế nào suốt bao năm qua!!!!!!! Những ngày tháng chôn giấu tình yêu của mình, nghe Kid từng ngày từng giờ nói về em, anh đã nuốt tất cả những nỗi đau đó vào lòng... 10 năm! 10 năm chôn chặt tất cả cảm xúc của mình như thế đối với anh đã QUÁ ĐỦ rồi!!!!!!_ Ken nhấn mạnh_ Thời gian ấy, hãy coi như là thời gian anh đã vì tình bạn của mình và Kid mà làm vậy!!!! Và bây giờ thì không!!!!!!!! Anh muốn sống vì tình yêu của mình!!
_ ... không..._ Candy lắc đầu_ anh không thể làm như vậy... không được làm những người thương yêu anh bị tổn thương...
_ Anh KHÔNG QUAN TÂM! Trên đời này, anh chỉ cần có được em!!!! Anh sẽ không quan tâm người khác nghĩ gì! Sẽ không quan tâm sẽ làm những ai bị tổn thương nữa!!!!!!
_ Anh biết là KHÔNG THỂ CƠ MÀ!!!!!_ Candy cố gắng thoát ra khỏi đôi tay anh nhưng không thể nào làm được!_ anh không được quên!! anh và Yuli là 1 đôi! Những gì anh làm sẽ khiến cô ấy đau đớn!!!!! Chẳng phải anh yêu Yuli sao? 2 người đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp, đã cùng trải qua bao ngọt ngào lãng mạn! Hãy quay lại đi! Tôi sẽ coi như tất cả chưa từng xảy ra!
_ Nếu như có thể xóa sạch tất cả, thì anh đã không như thế này rồi! Yuli rất tốt, rất dịu dàng, rất quan tâm đến anh, nhưng..._ Ken nói rành rọt từng tiếng_ Anh chẳng thể nào chối bỏ được sự thật!!!!!Người anh yêu là em, Candy!!!!! Không phải là Yuli!!!
_ Là... như thế này sao?_ Từ sau cánh cửa khép hờ, giọng nói nấc nghẹn của 1 người con gái thốt lên, đôi mắt cô đẫm lệ...
Cả Candy và Ken đều kinh ngạc không nói nên lời!!!Yuli??!!!!!! tại sao Yuli lại xuất hiện vào lúc này!!!!!!!!!???!!!! Trong tình huống như vậy!!!!!! Rốt cuộc cô đã nghe được những gì???!!!!!!!!!!!



  Game Android Game java Liên Hệ
Tin nhắn xếp hình, sms kute , Mẹo vặt , Thủ thuật , Bí quyết tán gái , Game bluetooth miễn phí
Today : 1/2629
.