Truyện teen - Siêu quậy – Thiên thần sa ngã - Trang 15
Hôm nay là ngày cực kì trọng đại của nó.. ngày mà nó sẽ làm lễ cưới với cái ng mà ban đầu nó ko thể ngờ đc rằng 2 đứa sẽ yêu nhau.. vì đầu tiên nó ghét hắn kinh khủng.. nó định mấy năm nữa cưới vì vẫn đang trong tuổi đi học nhưng, gia đình hắn bắt cưới sớm.. híc.. nghe theo thôi..
- Cầu chúa.. – nó chắp tay khấn.. - con là kẻ ngoan đạo, thiếu tiền thiếu gạo thiếu tình thương . Chúa thương con xin hãy bán nhà thờ, chia nửa số tiền co đời con bớt khổ, chúa ơi. (cái kiểu cầu chúa kiểu gì đây..) bở vì cuộc đời thật bất công.. cuộc đời thật bất công. giầu thì nó ghét. nghèo thì nó khinh, thông minh thì nó đố kỵ.. và tiếc rằng mình ko có cái thứ 1 mà có cả cái thứ 2, 3.. chúa cho con luôn cái thứ nhất để đủ bộ... híc híc.. (hôm nay con này làm sao vậy tự kỉ à..) .. chúa ơi.. tiền ko phải là tất cả.. nhưng tiền là hầu hết.. vàng mới là quan trọng cho con 1 ít.. (chúa : con này điên rồi, cho mày ăn tia sét ấy, gọi tao nãy giờ)..
- Bà làm sao đấy.. – Thảo Uyên nhìn nó.. (o.0 bị tự kỉ chị à)
- Tại hồi hộp quá tự kỉ chứ sao. .- Kim Anh nhìn nó lắc đầu.. (=.=’’)
- Hồi hộp cũng nói đc sao.. – Evil nhìn nó.. (bộ cấm khẩu lun hả chị)
Nó bắt đầu bước vào lễ đường, khi đi bên cạnh hắn, hắn khẽ thì thầm vào tai nó ‘em đẹp lắm’.. ko ngượng ngùng.. nó lại ghé sát tai hắn.. ‘em biết em đẹp từ xưa, còn anh thì vẫn xấu.. chỉ nhỉnh hơn mọi ngày xíu thôi’.. mặt hắn tối sầm.. đc về nhà rồi thì cho biết tay.. (ko biết ai cho ai biết tay mới đc chứ).. khi vừa đứng lên bục đang chuẩn bị bắt đầu buổi lễ thì bỗng cửa thánh đường bị đạp bật tung ra.. Devil đã xuất hiện, nhỏ cầm cái phớ trong tay.. lăm lăm tiến về phía nó với hắn.. mẹ hắn đứng ra ngăn cản..
- Cháu đến đây làm gì..- mẹ hắn thì thầm.. – quân tử trả thù 10 năm chưa muộn rồi bác sẽ..
- Tránh ra.. – mặt Devil đằng đằng sát khí.. – anh Hero phải là của cháu.. ngay bây giờ..
- Nếu cháu ko nghe bác thì.. – mẹ hắn đang định tiến lại ngăn cản..
‘BÙM’ .. tiếng súng nổ rát tai, mẹ hắn ngã xuống đất, cánh tay trái chảy máu, viên đạn bắn thẳng vào cánh tay ấy khiến bà đau nhức, mọi ng trong nhà thờ sợ hãi hét toáng, Thảo Uyên khẽ ôm đầu, Kim Anh thì đứng im nhìn, Evil khẽ nhíu mày, còn ông, bà và ba hắn thì vẫn đứng hiên ngang.. Devil nhìn mẹ..
- cháu ko muốn hại bác,,, - Devil tiếp tục tiến gần hắn và nó để lại khoảng cách.. – mọi ng im lặng.. ai di chuyển thì tôi bắn ng đó..(giống khủng bố nhỉ)
Hắn đứng ra trước che cho nó.. còn nó thì đứng sau ngó ngó..
- Devil.. – hắn nhìn Devil bằng ánh mắt thương cảm.. – anh..
- Đừng giả vờ ngọt ngào khi cần đến tôi.. – Devil hằn giọng.. – và đừng ra vẻ làm cao khi tao quan tâm đến mày…(=.=’’)
- Woa.. – nó vỗ vỗ tay.. – câu nói thật hàm súc..(con lạy mẹ)
- Con kia.. – Devil chĩa súng vào nó.. – câm mồm và đứng tránh xa anh Hero ra.. (>’’<)
- Cô điên à.. – hắn đứng chắn cho nó,..
- Không em bắn vỡ sọ bà này.. – Devil lùi lại chĩa súng vào mẹ hắn… (=.=’’)
- Rồi.. rồi.. – nó bon chen đi ra chỗ khác.. – đi chỗ khác là đc chứ gì.. á.. (=.=’’ con này lắm trò lắm)
Bụp.. giẫm gấu váy nó ngã cái rầm.. nằm khuất dưới bàn.. nó ra hiệu cho hắn.. nhắm mắt rồi lè lưỡi, hắn không hiểu gì hết, tự nhiên chỉ trỏ rồi nhắm mắt rồi lè lưỡi là làm sao.. bỗng Evil hốt hoảng..
- Nguyệt Nga.. cô ấy bị ngất rồi.. chắc ngã đập đầu xuống đất.. (=.=’’ đúng chỉ có chị này hiểu nó)
Hắn vẫn đứng như trời trồng.. dì hắn đứng từ xa.. bà và ông hắn thì quay ra nhìn Devil..
- Devil.. – dì hắn lên tiếng.. – để cho Nguyệt Nga đi bệnh viện đi cháu.. không là nó bị tụ máu ở đâu thì sao..(=.=’’ bà này diễn kịch giỏi thật)
- Kệ.. – Devil không thèm nhìn nó nữa.. tiến thêm 1 bước, tay vẫn đặt phớ dí lên cổ mẹ hắn.. dù giỏi võ nhưng 1 tay bị thương và bị dí phớ, tay kia nhỏ còn cầm súng nữa thì mẹ hắn cũng không thể làm gì đc..
Nó lúc này mới lụi hụi chui ra từ cuối váy, hắn há hốc mồm.. cái thể loại gì vậy, mặc váy cưới còn chơi cả váy đồng phục bên trong và áo díp là sao.. Evil cởi chiếc áo bò bên ngoài ném cho nó.. nó mặc vào, hắn choáng luôn với cái kiểu ăn mặc ngất ngưởng của nó.. (tại cái váy cưới to quá, mặc vào nên cảm giác như không mặc gì nên chị ý chơi cả váy đồng phục)
Nó bò lồm cồm..vòng ra phía trong của thánh đường.. mọi ng im lặng, còn Devil thì lẩm bầm cái gì đó, hắn cũng nghe ko rõ.. mà chẳng ai trong thánh đường nghe rõ hết..
Nó vẫn tiếp tục bò.. mà có ai mặc váy rồi bò lồm cồm trên đất không.. bà, ông, hắn hồi hộp nhìn nó.. nó thì cứ bò vậy đến chỗ mẹ hắn.. mẹ hắn nhìn nó hơi khó chịu nhưng nó mặc kệ khó chịu đến thế nào, nó ấn đầu bà nằm bẹp dí xuống nhà, tay chặn vào mũi phớ để Devil cảm nhận đc là có ng đang ở dưới mũi phớ của cô ta.. mẹ hắn bị nó đẩy hẳn ra ngoài.. nó không nói gì hết.. nằm kềnh dưới cái mũi phớ của Devil.. mà nó đang làm cái trò gì không biết, nằm rồi ngó ngó… thật ra chờ cho mẹ hắn đến nơi an toàn nhưng.. mẹ hắn thì thấy tức giận vì 1 ng như bà lại đc 1 đứa oắt con cứu.. bà định xông thẳng thì hắn hét lên
- Mẹ.. đừng..
Devil thấy động, nhanh như chớp, nhỏ quay lại nhằm hướng bà mà bắn… bùm.. mẹ hắn mở to mắt, nó.. là nó, chả biết nghĩ gì lấy tay bịt nòng súng lại.. mẹ hắn đứng im.. nó nhăn nhó.. nhìn Devil với con mắt lạnh lùng, máu chảy nhiều nhưng nó thì không xử sự rằng mình đau đớn gì cả.. nó nhìn Devil, giật súng từ tay Devil, mà công nhận nó cũng bạo thật,,.. Devil giật lùi ra xa giơ phớ về phía nó..
- Thiên.. thiên thần sa ngã mà mọi ng đã nói.. chính là cô.. – Devil lắp bắp.. (=.=’’ gần hết truyện rồi mà chị mới biết hả trời).. – cô ..cô đang ngất cơ mà..
- thiên thần sa ngã sẽ ko chết vì mấy thứ này đâu.... – nó lạnh lùng.. (=.=’’ nói thì hay lắm)
Nó đưa tay lên liếm máu.. Evil, Thảo Uyên, Kim Anh, mọi ng nín thở nhìn nó.. tự nhiên nó thở phù 1 cái rồi nhăn mặt..
- Quả đúng mình ko còn là thiên thần sa ngã nữa mà.. – nó gào tướng.. – trời ơi, đau quá đi.. ko chịu đc.. híc.. sao cô cứ phải làm vậy nhỉ.. cô đc lợi gì.. cô làm tổn thương ng khác thì đc lợi gì.. (=.=’’ chị này đang cố lấy lại vẻ ngầu khi là thiên thần sa ngã đây mà)
Ai nấy nhìn nó rồi nhìn Devil...
- Hư.. – Devil cau có.. – cô ko còn là thiên thần sa ngã nữa.. ko lừa đc tôi đâu, cô ko còn nguy hiểm nữa.. tôi ko có đc anh Hero thì cô cũng đừng hòng có.. hôm nay tôi sẽ sống chết với cô.. (=.=’’ đúng là khi ng ta ghét nhau thì lại chỉ thích sống chết với nhau)
- thế theo cô. . – nó nhìn Devil.. – 1 súng, 1 phớ thì cái gì thắng.. (^^)
- Tôi ko biết, nhưng tôi và cô.. hoặc là cô, hoặc là tôi, hoặc là cả 2 cùng chết.. – Devil nói chắc nịch..
- Ko có cái tôi và cô cùng sống à.. – nó gãi đầu gãi tai.(=.=’’ mơ mộng vừa thôi)
- Tôi ko đùa với cô.. – Devil trợn trừng mắt.. rồi giơ phớ dí lên chính cổ của mình..- nếu cô ko buông tha cho anh Hero thì tôi sẽ tự vẫn ngay tại đây… (@.@)
Devil dí sát hơn, khiến 1 dòng máu nhỏ rỉ xuống.. cả thánh đường xôn xao lo lắng, trong ngày cưới mà có án mạng xảy ra thì sẽ thế nào.. hắn lo lắng.. còn nó đầu tiên cũng hơi sợ.. nhưng rồi, nó trấn tĩnh lại..
(Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Wap.Sh chúc các bạn vui vẻ)
- Rồi, cô giỏi thì tự vẫn đi.. – nó đứng khua tay.. – đấy, giỏi thì làm đi.. (O.O)
- Đ.. đừng thách tôi.. – Devil rướn cổ lên cao hơn..
- Nguyệt Nga..- hắn hét lớn, - em làm gì vậy..(>’’<)
- Thì cô ta muốn chết mà.. – nó nhìn hắn, nó chúa ghét kẻ nào uy hiếp nó, mà nhất là lấy tính mạng con ng ra để đùa giỡn - ..cô ngăn đc tôi lấy anh ý thì cô có theo anh ý ngăn cả đời không.. giờ cô chết, thì ba cô buồn, mẹ cô buồn, cô thì cũng vẫn đâu có đc anh Hero.. lễ cưới vẫn tiếp tục, tôi vẫn sống vui vẻ.. đấy giờ thì cô chết đi..(=.=’’ con này, vô tâm)
- NGUYỆT NGA,.. – hắn hét lớn.. (>’’<)
- Gì chứ.. – nó quay sang hắn..- nếu cô ta muốn chết thì chết lâu rồi.. giỏi thì chết này.. cô mà ngã xuống tôi bước qua mặt cô đi lên lễ đường.. lễ cưới vậy mới có chút vui vui.. (vui hả.. chị này phải xếp vào hàng á quỷ chứ ko phải đùa)
- Cô.. – Devil tức giận quay ngoắt sang 1 cô đang ngồi trên ghế chém 1 phát vào ng cô ấy.. vết thương may mà còn nhẹ nhưng máu chảy khá nhiều.. nó mắt như bị hút sâu vào máu của cô gái và tai hướng theo tiếng kêu thất thanh của cô gái..
Thảo Uyên lắc nhẹ cái đầu.. giơ tay lên mặt rồi ngồi sụp xuống..
- Thôi.. thôi.. ko... đừng như thế nữa.. – Cô lo lắng nhìn về phía nó.. cả Kim Anh cũng giật mình.. Evil cũng nhận thấy sự khác biệt..
Cả thánh đường dường như có 1 bầu không khí lạnh toát, u ám bao quanh, bao nhiêu ng cũng thấy rùng mình.. nhìn nó.. nó đứng yên, tay nắm chặt, máu từ vết đạn bắn vào lòng bàn tay túa ra rất nhiều.. bỗng nó thả tay ra.. viên đạn từ lòng bàn tay nó rơi ra cùng với máu… Devil nhìn cảnh tượng ấy không khỏi kinh hoàng.. lắp bắp giơ phớ về nó để tự vệ…
- Hừ.. hừ hừ.. – nó nhìn Devil với con mắt lạnh toát.. – cứ tưởng sẽ ko bao giờ phải xuất hiện nữa chứ..
BÙM.. tiếng súng nổ chói tai vang lên, Devil giật lùi lại khi nó vừa bắn súng xuống chân nhỏ.. nó cố tình bắn trượt.. khiến cho Devil sợ hãi.. nó tiến đến Devil lừ lừ mắt.. Devil sợ hãi lùi lại.. nhỏ nhìn nó với con mắt thỏ non đáng sợ.. nó vẫn tiếp tục bước.. mẹ hắn đứng lùi ra xa.. tất cả mọi ng trong thánh đường nín thở.. nhìn nó..
- Cô.. – Devil lắp bắp.. – cô.. tính..
- Sao.. – nó nói bằng giọng lạnh hơn tiền.. – biết sợ hả.. đặt phớ xuống,, không phát đạn này vào con mắt của cô đấy…
- Cô ấy lại trở lại làm thiên thần sa ngã rồi ư.. – Evil hốt hoảng.. – đây là trường hợp hiếm gặp.. 1 thiên thần sa ngã trở lại..có thể mức độ nguy hiểm sẽ tăng lên.. (=.=’’ nghe chị là đã biết chị đang giỡn rồi hả)
- Cô.. – Devil sợ hãi.. buông phớ xuống.. - ..tôi đấu không lại..
- .. – nó cúi xuống nhặt phớ rồi đứng lên.. – hị…. (?!!?)
- HỊ..?!?! – cả thánh đường khó hiểu.. không hiểu nó vừa phát ra âm thanh gì..
- Há.. há há há há há há .. he he he.. hơ hơ hơ.. – nó tuôn ra 1 tràng cười ra nước mắt (thì ra tiếng vừa nãy chị ý nhịn cười.. giờ lại cười kinh khủng không đỡ đc).. – không tin đc, ng như cô mà lại sợ thiên thần sa ngã thế cơ đấy.. trò lừa vẫn có kẻ mắc lần 2 là sao… ha ha ha… tất cả mọi ng đều căng mắt ra nhìn mình.. mình thật là giỏi… (=.=’’)
- Cô.. – Devil như thấy mình bị mất mặt liền phi đến nhanh như chớp cầm con dao bấm.. nhằm thẳng tim của nó đâm thẳng.. nó ko kịp tránh đc mà cứ đứng đơ ra đấy ngoác miệng cười, bị đâm xong mắt vẫn đang còn chớp chớp...
- Nguyệt Nga.. – cả thánh đường bao gồm hắn hốt hoảng.. riêng Evil thì chỉ to mắt nhìn..
- Cô đang làm gì thế..- nó ngạc nhiên hỏi.. (=.=’’ bộ không thấy sao hả trời)
- Tôi đâm cô.. – Devil đâm mạnh hơn..(=.=’’)
- vậy à.. – nó nhìn xuống tay Devil đang cầm con dao đâm xuyên qua áo.. – vậy là tôi phải ngất đúng ko.. ôi.. tôi đau quá, sắp chết rồi.. tôi sắp chết rồi.. khụ khụ... (nghe là biết con này giả vờ nè)
- Cô..- Devil vẫn giữ nguyên tư thế.. (=.=’’ không hiểu chuyện gì xảy ra)
- Khoan đã.. – nó đẩy Devil ra xa.. – cô đứng lùi ra, cô đâm tôi sao tôi ko thấy đau... từ từ.. tôi xem trúng tim chưa nhá.. (=.=’’)
Nó cởi cúc áo bò ra rất tự nhiên rồi rút ra trong túi bên trong có 1 cuốn sách dày cộm và 1 vết đâm từ con dao khi nãy, thì ra nhỏ Devil đã đâm ngay phải cuốn sách.. nó cầm cuốn sách giơ lên..
- Sách dày ghớm.. – nó chỉ cho Devil... – ra là cái này, thảo nào thấy cồm cộm nãy giờ.. cơ mà Evil.. cô đọc sách cơ á.. (=.=’’ bơ luôn Devil kìa)
- Thì tôi vẫn đọc sách mà.. – Evil nhún vai.. (^^ không đọc sách thì sao mà nghiên cứu về thiên thần sa ngã chứ)
- Khì khì.. – nó cười hì hì.. – cô mà đọc sách cơ á..có biết chữ không vậy.. (=.=’’ bụng ta suy ra bụng ng)
- Không.. nên mới phải tập đọc.. – Evil nhìn nó..(=.=’’ )
- Cô..- Devil tròn mắt.. nhỏ ko tin nổi vào mắt mình là nhỏ vừa bị lừa..
Lúc này mẹ hắn phi lên dùng vài đòn cơ bản khóa chặt tay Devil rồi giao cho bảo vệ với lời nói :
- Đưa cô ta về cho ba nó xử lí.. – mẹ hắn lại quay trở về vẻ băng lãnh.. – con bé đã quá khích rồi..
- Bác vẫn sẽ muốn con làm con dâu của bác chứ.. – Devil quay lại nhìn.. vẻ rơm rớm... (@.@ còn lâu pư pư..)
- Trước đây.. – mẹ hắn nheo mắt.. – nhưng giờ.. ta sẽ ko bao giờ tha thứ cho kẻ nào dám chĩa súng vào ta...
- .. – Devil mỉm cười.. nụ cười đầy đau khổ.. nhỏ đi qua Minh Trí, chưa bao giờ nhỏ muốn anh quay lại với nhỏ thế.. nhưng nhỏ đã làm những gì.. để khiến mọi ng phải xa lánh nhỏ..
- Nguyệt Nga.. – Thảo Uyên khẽ tiến lại.. – tay bà chảy máu, để tôi băng cho.. vào trong phòng thay đồ đi.. (^^)
- Để ta.. – mẹ hắn ra hiệu cho Thảo Uyên đứng lùi ra.. (>’’<)
- Mẹ.. – hắn lo lắng..
- Tránh ra.. ko có việc của con.. – mẹ hắn ra lệnh.. nó ngoan ngoãn theo.. trước khi đi, nó còn quay lại lè lưỡi với hắn ra bộ không sao, nhưng chính điều đó mới khiến hắn lo lắng..
Mẹ và nó vào trong phòng thay đồ, tay bà chảy máu.. nhưng bà không quan tâm, bà ngồi xuống và băng bó vết thương cho nó.. 2 ng im lặng.. bầu không khí cực kì căng thẳng, nó dường như nín thở..
- Có cần thiết phải căng thẳng vậy không.. – mẹ hắn lên tiếng.. (=.=’’)
- Đ.. đâu có đâu.. – nó giơ tay xoa xoa đầu cười khì khì. – tay bác chảy máu để con băng cho bác..
- Không cần,.. – mẹ hắn che tay đi.. – vết thương nhỏ ấy mà.. (>’’<)
Nói rồi bà với cây nhíp, rồi chọc hẳn vào vết thương gắp viên đạn ra,.. nó khẽ rùng mình.. rồi nó đứng hẳn dậy, thoăn thoắt nhanh như cắt.. lấy bông băng, gạc rồi đủ mọi thứ để băng bó cho mẹ hắn..
- Sao cô lại tốt với tôi vậy.. – mẹ hắn nhìn nó khó hiểu.. – viên đạn đó nếu trúng vào tôi, mọi sự lo lắng của cô sẽ ko còn..
- Con ko nghĩ vậy đâu nhé.. – nó nhìn bà cười hiền.. – dù là ai thì cũng như nhau.. cháu nói thật, đầu tiên cháu ghét bác lắm ý.. vì bác khinh ng kinh khủng.. nhưng mà.. dù thế nào đi nữa.. bác cũng là mẹ của cái tên chết bầm đó..(=.=’’ ăn nói vói mẹ chồng thế đấy) nên cháu hiểu rõ cảm giác mất mát ng thân như thế nào.. mà cháu thì cũng ghét việc lôi ng ngoài cuộc vào can thiệp chuyện của mình cơ.. nên cháu chỉ ko muốn bác bị liên lụy.. với lại cháu ko muốn ai chết dưới tay Devil nữa.. bố mẹ cháu là quá đủ rồi..
- Bố mẹ.. – mẹ hắn ngạc nhiên.. – Devil đã..
- ... – nó cúi đầu im lặng rồi nhìn lên với nụ cười cùng 2 giọt nước mắt long lanh.. – nhưng giờ ko sao nữa rồi.. mọi thứ quanh ta mất đi rồi ta mới biết trân trọng nó.. con ng mà bác..
Mẹ hắn nhìn nó.. tim bà thấy ấm hơn..
- Rồi.. – nó băng bó xong.. – bác đừng để bị chảy máu nữa nhá.. hở vết thương ra là bị nhiễm trùng đấy.. (=,=’’ có thật là nó biết băng bó không vậy trời)
Bà nhìn xuống cánh tay.. trời ơi.. băng gì mà xấu kinh khủng.. bà khẽ cười.. nó không giỏi băng bó.. không giỏi lấy lòng ng khác nhưng nó quả thực rất chân thành..
- Sao lại gọi ta là bác.. – mẹ hắn nghiêm mặt.. – không đc gọi thế.. (=.=’’)
- Dạ.. – nó lúng túng.. - ..phu..phu nhân.. bà chủ.. (=.=’’)
- Không phải hết.. – mẹ hắn phì cười.. – gọi ta như khi con gọi mẹ con.. con có muốn làm con dâu của ta không? (^^)
- Dạ.. – nó nghệt mặt rồi bật cười.. – mẹ..
Thật ra lúc nó đang nghệt mặt ra thì nó đang nghĩ gọi mẹ hắn là bà la sát hay sư tử hà đông đây vì ở nhà nó toàn gọi mẹ nó thế.. may mà nó không nói gì làm mất mặt…
Mẹ hắn khẽ ôm nó vào lòng..
1 lúc sau, nó mở cửa đi ra.. cả lũ đang đứng áp tai 1 loạt ở bên ngoài cánh cửa.. mẹ hắn đi ra nhìn cả lũ với bộ mặt nghiêm túc, nó thì bẽn lẽn theo sau..
- Nhìn gì mà nhìn.. – mẹ hắn quát.. (>’’<)
- … - nó giơ 2 ngón tay lên rồi nhe răng cười khiến ai nấy đều vui vẻ cười tươi.. (chỉ đc vậy là nhanh)
Mọi ng lại nháo nhào chuẩn bị lại lễ cưới.. dì hắn tiến đến gần mẹ hắn rồi cười tươi..
- Con bé dễ thương chứ.. – dì đắc ý.. (^^)
- Em cũng có mắt nhìn ng đấy..- mẹ hắn cũng nói lại.. (^^)
- Em biết.. hô hô hô.. – dì hắn che miệng cười.. bỏ đi.. (=.=’’ nản)
Lễ cưới diễn ra suôn sẻ.. và tối hôm đó.. sau khi tắt đèn..cả nó và hắn cùng mệt mỏi ngả lưng xuống giường.. cả ngày hôm ấy hội tụ toàn những việc khó khăn..
“Bẹp”…(?!?!)..
- Nguyệt Nga.. – hắn mở mắt.. em làm gì vậy.. (>’’<)
- Ngủ đi.. – nó cau có.. (=.=’’)
Hắn cũng nhắm mắt.. “Bẹp”..
- Hiru.. – nó cau có.. – anh không để cho em ngủ thì anh cứ liệu hồn.. (=.=’’)
- Anh tưởng em làm chứ.. – hắn ngồi dậy.. (>’’<)
“Bẹp”.. “Bẹp”.. “Bẹp”…. nó cũng ngồi dậy.. 2 đứa bật đèn lên thì… ôi cái giường yêu quý mà cả 2 đứa đang nằm có những cái túi nho nhỏ.. bên trong đựng toàn thuốc tím.. nằm lên là nó sẽ nổ và thuốc tím dính khắp ng.. cả hắn và nó mặt mũi nhem nhuốc.. thuốc tím.. 1 lời nhắn nhỏ.. “nhắc nhở các cháu trước khi ngủ thì phải dọn giường.. còn không thì tắm ngay sau khi bị nhọ không thì.. he he.. ngày mai nhà ta sẽ mở 1 gánh xiếc nhỏ..” (=.=’’)
- Bà dì chết tiệt… - cả 2 đồng thanh hét to (t/g: thủ sẵn cái nút tai òi)
Đọc xong cả nó và hắn cùng phi vào nhà tắm.. con gái lanh chanh nên nó đã chạy vào trước.. còn hắn đứng bên ngoài nhà tắm cau có.. đập cửa rầm rầm..
- Em không muốn mai anh làm hề đó chứ.. – hắn đau khổ.. (@.@)
- Vậy thì anh tắm bên ngoài vòi hoa sen còn em trong bồn tắm.. – nó khẽ mở cửa.. (^^) (tắm chung, tắm chung… t/g tắm với.. )
Ông, bà, mẹ, ba, dì hắn thì đứng ngoài nghe lén rồi cười khì khì..
Nó vừa đi ra khỏi nhà tắm:
- Woa.. – nó thích chí .. – tắm xong sạch sẽ quá.. um.. um (=.=’’)
Tự nhiên bị hắn bịt mồm.. nó cau có.. nhìn hắn.. hắn chỉ xuống dưới gầm cửa có bóng ng đang ở ngoài nghe lén.. nó gật gật.. rồi 2 đứa đến bên cánh cửa.. bất chợt mở ra và mọi ng ngã cái rầm.. nó với hắn đập tay rồi nhìn cả nhà vội chạy về phòng.. híc.. ng lớn mà thế đấy..
2 giờ sáng..
- Anh chăng bên kia đi.. – tiếng nó nho nhỏ.. (=.=’’ lại bày trò rồi)
- Em rải cái kia ra đi.. – hắn giục.. (>’’<)
Hí hoáy 1 lúc đã xong tác phẩm có 1 không hai..
Sáng sớm ba hắn có thói quen xuống nhà lấy sữa uống, vừa xuống đến nơi chân ông dẫm phải cái gì đó.. nhớt nhớt.. nhìn xuống.. ra là .. dầu nhớt.. mà loại này rửa sao đi.. ông tiếp tục không chịu khuất phục mở tủ lạnh thì bị 1 ca màu nước với đủ hỗn hợp màu đổ ập lên ng.. dì hắn vừa bước xuống giường vấp cái dây ngã dập mặt lên đống hồ dán giấy, vừa đứng dậy thì bị dẫm phải giấy bọc quà vấp cái bịch.. mẹ hắn đỡ hơn, bước vào nhà tắm thì phát hiện khăn mặt mình có những vết sơn, nhọ đủ kiểu.. bà và ông hắn thì bị vẽ đầy mặt.. (=.=’’ tài thật)
Ai cũng thừa biết tác phẩm nghệ thuật này của ai rồi..
Minh trí bước vào nhà đúng lúc thấy cả nhà đang tụ tập ngoài phòng khách.. cậu vẫn giữ vẻ ảm đạm rồi nhìn cả nhà hắn..
- Cả nhà đang làm gì vậy ạ.. – anh khẽ cúi.. (=.=’’)
- Cậu đi tìm Nguyệt Nga và Minh Tuấn ngay cho chúng tôi.. – bà đập xuống bàn.. thì có tờ giấy rơi ra..
‘tụi cháu lên đường đi hưởng tuần trăng mật nhá.. mong cả nhà đừng làm phiền tụi cháu, cứ chơi vui vẻ với ghánh xiếc đi nha.. p/s : sơn đó không đi đc đâu nên mọi ng cứ đợi khoảng mấy bữa nó tự đi ấy mà, tụi cháu sẽ về sớm nhưng không biết đến bao giờ đâu’..
- Chuyện là như thế.. – Minh Trí lại khẽ cười.. (^^)
- Hừ.. – bà nghiến răng..- 2 đứa cháu này.. về đây ta cho biết.. Nếu con cái làm chúng ta buồn, hãy hy vọng vào đám cháu: \\\"Chúng sẽ trả thù cho chúng ta\\\" (=.=’’)
--http://viptruyen.pro--
Nó và hắn tìm đến 1 bãi biển trong miền nam khá là đẹp vì hắn có ng quen trong đó.. sau khi nhận phòng, ở đc mấy tuần thì có chuyện xảy ra.. hôm nay hắn có việc bận phải đi.. nó gật đầu liền..
Khi nó xuống dưới quầy ăn thì nghe phong phanh đâu mấy chị nói chuyện.
- Tôi vừa thấy ca sĩ Hero đấy.. – nó lắng tai nghe chăm chú.. (^^)
- Vậy á.. – chị bên kia tiếp tục.. – sao ko xin chữ kí.. (^^)
- Xin gì nghe nói anh ấy mới lấy vợ.. và giải nghệ khỏi nhóm Super Twins giờ chỉ đóng phim thôi... cô vợ anh ý cũng là diễn viên khá nổi đấy.. – chị kia tiếp lời.. – cậu ta đi cùng vợ thì đứa nào dám lại.. (nó đang đắc ý lắm này)
- Ừ..- chị kia gật đầu tỏ vẻ đồng ý.. – 2 ng đi đến rạp chiếu phim à..
- Ừ.. – 1 chị gật đầu.. – anh ý chiều vợ thật.. (=.=’’)
Nó tối sầm mắt lại, sữa dù ngọt đến mấy cũng ko đủ với nó vì cổ họng nó đang rất đắng.. nhưng nó cần tin tưởng hắn.. vậy mà nó lại bắt taxi đi về hướng rạp chiếu phim.. buổi tối ở đây thường lạnh, mà nó ko mặc gì ấm cả, chỉ có chiếc váy trắng kiểu học sinh thôi.. nó đứng bên ngoài rạp chiếu phim.. 3 tiếng đồng hồ để nó phân vân do dự nên vào hay ko.. nhưng nó sợ vào rồi nó sẽ nói gì với hắn.. nói rằng nó ko tin tưởng hắn rồi theo dõi ư.. chuyện riêng tư của hắn mà...
Bỗng nó thấy hắn đi ra cùng ai đó..1 ng con gái thật sang trọng, 2 ng nói chuyện gì đó.. ng con gái có vẻ buồn, nhưng cô ấy thật đẹp.... hắn cởi áo và khoác lên cho cô gái ấy.. còn nó thì sao, đang đứng chết rét dưới gốc cây gần đấy.. 1 sự việc diễn ra và khiến cho nó ko còn tin vào hắn nữa, ko còn tin vào mình.. thế giới ngừng trôi.. hắn hôn cô gái đó.. ko phải lên trán, ko phải lên má.. mà là môi.. nó tự nghĩ với ai hắn cũng làm vậy hay sao?!!
Nó quay đi.. ko cần nói gì cả.. và giờ nó đã hiểu.. hắn chưa 1 lần nói hắn yêu nó.. gia đình hắn chỉ hỏi nó có muốn làm vợ hắn không.. và nó cứ theo khi nghĩ hắn yêu nó nhưng không phải.. thật là sai lầm.. nó đã quên không hỏi hắn có yêu nó không..
Về khách sạn, khuôn mặt nó tái nhợt.. nó mang vali về gấp.. Hắn về đến khách sạn chắc đã 12 giờ... hắn rón rén mò lên phòng với nó.. chắc nó cũng ngủ rồi.. nhưng kì lạ.. phòng trống trơn, ko 1 bóng ng.. nó đâu.. hắn chạy xuống hỏi tiếp tân..
- Dạ.. – tiếp tân nhìn hắn.. – cô ấy vừa mang theo vali về rồi ạ.. (^^)
- Cái gì...- hắn gọi cho nó, tắt máy.. (o.0)
Hắn lo lắng đặt vé máy bay, đi gấp.. mới vui vẻ đc mấy hôm mà giờ nó lại giở chứng là sao.. hắn cau có.. bỗng chuông điện thoại hắn đổ vang.. mẹ hắn gọi..
- Con làm gì để con bé đi về rồi.. – mẹ hắn cau có quát trong điện thoại.. – con mà ko tìm đc con bé về đây thì hãy liệu hồn với mẹ.. mẹ vừa gọi cho con bé, thấy nó mệt mỏi muốn về (>’’<)
Hắn tắt máy cái bụp.. hắn cũng lo lắm chứ.. sao mà tự nhiên nó lại bỏ đi.. nó làm gì mà chả có lí do.. hắn lo sợ.. nó lại biến mất để rồi cơn ác mộng đến 1 mình nó trong nỗi cô đơn sao mà nó chịu nổi.. hắn đã yêu nó thật rồi, yêu thật sự rồi sao nó lại biến mất để trái tim hắn bị bóp nghẹt đến mức này..
Hắn lại gọi cho nó, dường như việc ngồi chờ máy bay quả thực là 1 điều khó khăn với hắn..
- Alo.. – giờ dường như có ng đã nghe máy.. giọng thật mệt mỏi
- Em đang ở đâu.. – hắn sốt sắng..- nói anh nghe.. con gái con nứa, 12 giờ đêm đi đâu hả.. em có về ngay không? (>’’<)
- Anh có yêu em không.. – giọng nó buồn buồn.. hình như đang uống rượu thì phải..
- E… em hỏi gì vậy.. – hắn khựng lại.. – Nguyệt Nga…
- Vậy em biết câu trả lời rồi.. – nó buồn rầu, nước mắt chảy ròng ròng.. nó chợt nghẹn lại.. – hứa với em, hãy cưới cô gái mà anh yêu nhất.. coi như ta chưa từng gặp nhau..
- … - hắn chết lặng ng.. – um..
Giờ hắn chỉ biết nói vậy.. chứng tỏ nó đã thấy việc hôm nay hắn làm.. hắn không giải thích gì thêm.. hắn không muốn nói gì thêm.. vì hắn sai, hắn nghĩ rằng nó bị tổn thương và cần điều gì đó giải thoát..
- Um.. – nó cười..- hãy cứ vui vẻ nhé.. em về nhà rồi.. hi.. hãy ở bên ng con gái đó và đừng làm cô gái nào tổn thương nữa nha..
- Um.. – hắn khẽ gật.. – chào em..
Rồi hắn cúp máy… lần đầu hắn cúp máy trước, hắn nắm chặt tay.. rồi chấp nhận cuộc sống này không có nó..
Còn nó, nó đau đớn nhận ra suốt thời gian qua nó đã giữ mãi 1 thứ không phải của mình.. nó thấy tim mình nhói đau.. nó sợ hãi.. tất cả mọi thứ.. nó có uống rượu đâu, nó giả tiếng say đấy chứ.. nó đã mong hắn sẽ đến, nhưng hắn đã “um” 1 câu lạnh lùng, nó cười rồi bước lên chuyến máy bay về nhà..
Sáng hôm sau.. Minh Trí về nhà cậu, cậu nhận ngay rằng.. nó đang đứng trước cửa.. áo mặc rất mỏng mà lại còn phong phanh, cậu vội chạy lại khoác áo cho nó, nó chỉ buồn rầu cúi xuống, khi đc cậu khoác áo lên, nó chợt giật mình hất cái áo rơi xuống đất.. nó nhớ lại cảnh tối qua hắn khoác áo lên ng cô gái mà nó chưa từng gặp.. tuần trăng mật của nó toàn nước mắt.. không tin đc cưới rồi mà số phận đen đủi vẫn đeo bám nó mãi không thôi.. buồn bã nó ôm chầm lấy Minh Trí khóc, lần đầu nó thấy buồn như vậy..
Và nó cứ thế ở lại nhà Minh Trí, mà mỗi lần nó đến nhà anh tâm trạng nó ko đc vui hay sao ý.. nó ko thể quay trở về căn nhà gỗ thiên đường của nó vì nhà hắn ngay cạnh
Nhưng nó vẫn tiếp tục đi học.. ko còn Thảo Uyên, ko còn Kim Anh, chỉ còn lại mình nó và Evil.. chỉ cần ngồi trong trường 1 năm nữa thôi thì nó sẽ ra trường và ko còn trở lại cái trường này nữa..
Hôm nay, hắn cũng lại đi học, quay trở lại thời kì học sinh qua mấy ngày giông bão, Hải Tường cũng ko còn đi học nữa..chỉ có mình hắn ngồi 1 mình 1 bàn.. với bộ mặt lạnh lùng như băng giá.. nhỏ Minh Thư.. (Vương Minh Thư.. cầm đầu FC của hắn).. vẫn bám theo hắn khi biết sự việc giữa hắn và nó.. sắp li hôn.. mới cưới đc chưa đầy 1 tháng..
Nhưng dù đau khổ thế nào thì trước mặt hắn nó cũng làm ra vẻ vui vẻ rồi chọc tức hắn đủ kiểu.. ngồi trong lớp mà nó với Evil giẫy đến mức hắn khó chịu quá gắt lên..
- Không học thì để yên cho ng khác ngủ.. – hắn cau có... (=.=’’ anh không học thì đừng nói)
Nó lại càng làm tới khiến hắn bực dọc phải xin phép cô ra ngoài.. bà dì cũng ko dạy hắn và nó nữa.. nhưng hôm ấy.. bà dì lại lên lớp nói là lâu lâu lên dạy chơi vậy..(=.=’’)
- Kiều Nguyệt Nga.. – bà dì gọi tên nó, nó đứng phắt dậy, (=.=’’)
- Trần Kiều Nguyệt Nga thưa cô.. – nó vẫn ko quên chỉnh sửa lại tên mình.. (=.=’’)
- Hôm nay đến phiên em trực lớp... – bà dì nói như té nước vào nó.. – Minh Tuấn bị phạt vì tội dám ngủ trong giờ học.. cũng trực lớp theo.. ai mà trực cùng Minh Tuấn và Nguyệt Nga thì bị phạt cùng.. (=.=’’ bà này mưu mô xảo quyệt lắm)
Phán xong, bà này đi mất hút khiến cho nó và hắn ngơ ra.. sao cái số nó khổ suốt ngày bị gắn kết với hắn thế (ko, tại bà dì cố tình sắp xếp đấy ạ)...