Truyện teen full
ChatGameXổ Số
Phần mềm mobile cực đỉnh
Những Bài Văn Mẫu Hay Nhất Từ Lớp 6 -> 12
Tiện ích online
Hình nền mobile
Wap hay Like ủng hộ SaoViet.Me

Truyện teen - Con Dâu Nhà Giàu - Trang cuối


Chương 250: Hôn lễ 2
Mc ở trên sân khấu nói:
- Bây giờ chúng ta cùng vỗ tay chào đón cô dâu chú rể nào!
Dưới sân khấu là tiếng vỗ tay nhiệt liệt
Hai người nắm tay nhau chậm rãi bước lên sân khấu trong tiếng vỗ tay chúc phúc của mọi người
Trên sân khấu, bóng Triệu Hi Thành cao lớn, anh tuấn, anh mặt lễ phục màu đen từ nhà thiết kế nổi tiếng, khiến khí chất cao quý của anh được bộc lộ rõ. Mà bên cạnh anh, Chu Thiến mặc áo cưới màu trắng tinh khiết, khăn voan trùm đầu trải dài thanh lệ vô cùng. Một đen một trắng như một bức tranh hoàn mỹ, tựa như hoàng tử và công chúa trong cổ tích khiến người xem cảm thán vô cùng.
Cảnh này được camera quay lại rồi up lên internet
MC đầu tiên là làm khó cặp vợ chồng mới một hồi, những câu hỏi hóc búa, hóm hỉnh khiến mọi người cười vang. Triệu Hi Thành bình thường vốn lạnh lùng nhưng hôm nay lại dịu dàng, hài hước khiến ai nấy đều kinh ngạc. Thì ra Triệu Hi Thành cũng có thể đáng yêu như vậy sao. Chu Thiến đối mặt với những câu hỏi của MC thì cũng không ngại ngùng, cô thoải mái trả lời một số câu hỏi khó của MC, những vấn đề không tiện thì chỉ cười, Triệu Hi Thành sẽ cứu nguy.
Cuối cùng, MC cười nhìn bọn họ nói:
- Đây đúng là cặp vợ chồng ăn ý, có thể thấy Triệu Hi Thành tiên sinh rất yêu vợ, vể sau nhất định sẽ là người chồng tốt. Chỉ là tôi có chút thắc mắc, tôi tin mọi người nhất định cũng rất muốn biết…
MC nhìn mọi người, lớn tiếng nói:
- Cô dâu có điểm gì thu hút Triệu tiên sinh khiến cho Triệu tiên sinh nguyện quỳ gối trước váy thạch lựu của cô ấy? Mọi người có muốn biết không!
Khách mời lập tức vỗ tay tán thưởng, lớn tiếng đáp:
- Muốn!
MC nói:
- Xem ra, đây là thắc mắc của rất nhiều người, Triệu tiên sinh không ngại chứ?
Triệu Hi Thành cười, anh đâu để ý, anh chỉ mong tất cả mọi người đều biết tình cảm của anh với cô
Anh đón lấy micro từ MC, sau đó quay đầu nhìn Chu Thiến, dưới lớp voan mỏng, đôi mắt Chu Thiến như bảo thạch mà nhìn anh đầy tình yêu chứa chan khiến tim anh mềm lại
- Tôi nghĩ rằng tôi sẽ nói được rất nhiều nhưng thực sự lại phát hiện, tôi không biết nên nói gì…
Anh cầm micro nhẹ nhàng nói, giọng nói trầm ấp đầy sức hút
Khách khứa đều chăm chú lắng nghe
- Tôi chỉ biết lúc ở bên cô ấy tôi rất vui, rất hạnh phúc, trong mắt tôi cô ấy là tuyệt vời nhất. Tôi cũng chẳng biết vì sao cô ấy hấp dẫn tôi, có đôi khi cô ấy còn làm cho tôi tức điên nhưng tôi yêu Chu Thiến như vậy. Mọi thứ của cô ấy, ánh mắt, giọng nói, nụ cười, điểm tốt cũng như điểm xấu, chỉ cần là cô ấy thì trong mắt tôi mọi thứ đều rất đáng yêu…
Chu Thiến nhìn anh, lúc anh nói, hai mắt anh nhìn cô chăm chút, trong mắt là tình yêu sâu sắc đủ để nhấn chìm cô, mà mỗi lời anh nói lại khiến cô vô cùng cảm động, cô cảm thấy cổ họng như bị chặn lại, sống mũi cay cay, mắt nóng bừng, nước mắt làm nhòe đi ánh nhìn của cô
MC và khán giả đều bị lời Hi Thành nói làm cho cảm động, có một số khách nữ cũng vội lấy khăn lau khóe mắt
MC mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn Chu Thiến nói:
- Chu tiểu thư, không giờ phải là Triệu phu nhân, chắc hẳn mọi cô gái đều muốn biết cảm nhận của cô khi được gả cho người thừa kế của tập đoàn Triệu thị. Cô có thể cho chúng tôi biết chứ?
Chu Thiến đón lấy micro, mỉm cười, sau đó nhẹ giọng nói:
- Mc thân mến, anh nhầm rồi, tôi không lấy người thừa kế của Triệu thị, tôi chỉ lấy Triệu Hi Thành thôi
MC nghi hoặc hỏi lại:
- Cái này có gì khác nhau?
Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành mỉm cười thật xinh đẹp, sau đó chậm rãi nói:
- Khác nhau chính là, bất kể Hi Thành có phải là người thừa kế hay là gì gì đi nữa, với tôi mà nói, chẳng có gì khác nhau cả.
Triệu Hi Thành như chìm trong niềm hạnh phúc khó tả, anh nắm tay cô, nắm thật chặt. Với hai người lúc này có nói gì cũng là không cần thiết.
Tất cả mọi người đều bị tình cảm chân thành của bọn họ làm cho cảm động, mọi người không hẹn mà cùng vỗ tay chúc phúc hai người
Cuối cùng MC nói:
- Giờ chúng ta mời chú rể hôn cô dâu nào!
- Đúng rồi!
Khách mời vỗ tay nhiệt liệt
Dưới tiếng vỗ tay của mọi người, Triệu Hi Thành nhẹ nhàng vén khăn voan của Chu Thiến lên, hai người nhìn nhau chân thành, trong mắt là tình yêu ngọt ngào. Sau đó Triệu Hi Thành chậm rãi cúi đầu rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Chu Thiến nhắm mắt lại, lông mi khẽ run run vì hạnh phúc
Bên khách sạn cũng chọn đúng thời điểm mà bắn pháo giấy, trong tiếng nổ ầm, pháo giấy rực rỡ bắn ra đầy trời, lấp lánh dưới ánh đèn rồi bay xuống người bọn họ. Triệu Hi Thành ngẩng đầu nhìn cô, nhẹ nhàng nói:
- Anh yêu em…
Khách mời đều đứng lên nhiệt liệt vỗ tay. Chu Minh Xa đứng dưới sân khấu, thỉnh thoảng lại lau lau khóe mắt. Đứa con gái này trước kia phải chịu bao khổ cực, cuối cùng cũng được khổ tận cam lai, về sau nhất định sẽ luôn được hạnh phúc. Lý Mai thấy chồng kích động thì khẽ nắm tay ông an ủi. Mà Đông Đông thấy chị mình được hạnh phúc thì lại nhớ đến một người chị khác cũng luôn yêu thương mình. Mắt cậu bé nhòe đi mà nghĩ: Chị cả nhìn thấy chị hai hạnh phúc như vậy nhất định cũng sẽ rất vui!
Sau khi làm lễ xong, Tiểu Mạt cùng Chu Thiến đi thay quần áo để đi chúc rượu.
Bộ thứ hai của Chu Thiến là bộ sườn xám màu đỏ bằng tơ lụa thêu kim tuyến, rất xinh đẹp.
Tiểu Mạt búi tóc cho cô, sau đó cài một cây trâm đính viên minh châu lớn lóe ra ánh sáng long lanh.
Thay quần áo xong, Chu Thiến và Triệu Hi Thành đi kính rượu từng bàn, tiếng chúc mừng không ngớt bên tai, vợ chồng Triệu thị cũng rất vui mừng.
Bữa tiệc này mọi người đều rất vui vẻ. Một số bạn bè chốn thương trường kính rượu với Hi Thành, Hi Thành tửu lượng không cao, đều phải nhờ một người đỡ rượu hộ
Tiệc cưới qua đi, Chu Thiến và Hi Thành cùng vợ chồng Triệu thị tiễn khách. Khách khứa về hết, Triệu Hi Thành quan tâm hỏi Chu Thiến:
- Em đã ăn gì chưa
Chu Thiến nói:
- Em ăn rồi, còn anh, mọi người kính rượu anh nhiều, không sao chứ?
Triệu Hi Thành nói đầy ẩn ý:
- Hôm nay anh tuyệt đối không say được
Mặt Chu Thiến đỏ lên, vội nhìn bốn phía, sau đó lườm anh đầy giận khiến Triệu Hi Thành cười lớn.
Lúc này đột nhiên có người đi vào đưa một chiếc hộp lớn cho Triệu Hi Thành nói:
- Đây là một tiên sinh họ Kiều nhờ tôi giao cho anh
Họ Kiều? Chẳng lẽ là anh Kiều Tranh? Chu Thiến nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Triệu Hi Thành một cái, Triệu Hi Thành cùng nhìn cô nói:
- Từ khi em đi, Kiều Tranh cũng ra nước ngoài, lâu rồi cũng chẳng có tin tức gì, nhất định là anh ấy nghe tin anh kết hôn thì mới về
Chu Thiến hỏi bồi bàn:
- Anh ấy đi lâu chưa?
- Chưa được bao lâu!
Triệu Hi Thành hiểu ý cô nên nói:
- Để anh đi, giờ chắc anh ấy không biết em đâu
Anh liếc cô một cái, giọng nói có chút ghen tuông:
- Chẳng lẽ em còn định bảo với anh ấy rằng em chính là Thiệu Lâm?
Chu Thiến cười, nói:
- Anh nghĩ gì thế, em chỉ muốn biết bây giờ anh ấy sống thế nào thôi. Quá khứ là quá khứ, em không muốn nhắc lại nữa, anh đi với em đi, em ở bên nhìn thôi
Chuyện Chu Minh Xa tìm được con gái, những người quen hầu như đã biết, Kiều Tranh qua mẹ mà biết tin này. Tuy rằng cô vẫn là cô nhưng trong lòng Kiều Tranh cô chỉ là em gái của Chu Thiến mà thôi, bọn họ chẳng có chút liên quan nào cả.
Triệu Hi Thành yên lòng, Thiệu Lâm và Kiều Tranh từng có tình cảm sâu đậm anh biết, nếu không vì cô mất trí nhớ thì người thất bại thảm hại tuyệt đối chính là anh.
Hai người cùng đuổi theo Kiều Tranh.
Kiều Tranh mặc quần áo thoải mái, vừa nhìn đã biết là anh không định tham dự tiệc cưới, chỉ đến đưa quà mà thôi. Thấy bọn họ đuổi theo, Kiều Tranh dừng bước, nhìn bọn họ mỉm cười, sắc mặt rất thoải mái
Khi anh nhìn thấy Chu Thiến thì thoáng sửng sốt nhưng lập tức lại bình tĩnh trở lại.
Anh nói với Triệu Hi Thành:
- Tôi xem trên mạng thấy tin anh sắp kết hôn, vừa vặn phải về nước có chút chuyện nên đến đây xem sao
Triệu Hi Thành bắt tay chào hỏi:
- Cảm ơn quà tặng của anh
Kiều Tranh cười đầy ấm áp:
- Chỉ là chút lòng thành, thấy anh có thể tìm được người mình yêu, tôi mừng cho anh
Anh nhìn Chu Thiến rồi cười chào hỏi với cô.
Lúc này, ngoài đại sảnh khách sạn, một cô gái đang ngồi ở sô pha, nhìn thấy Kiều Tranh nói chuyện phiếm với hai người thì đi đến. Dáng người chuẩn, ngũ quan xinh xắn, khí chất cao ngạo, Chu Thiến biết đây là Thượng Quan Nhược Tuyết. Khi nhìn Kiều Tranh, vẻ cao ngạo trong mắt cô ấy lại trở thành sự dịu dàng, ấm áp.
- Kiều Tranh, gặp bạn chưa? Giọng nói cũng rất dịu dàng.
Nhìn thấy Triệu Hi Thành, Thượng Quan Nhược Tuyết mỉm cười, vươn tay nói:
- Triệu tiên sinh, chúc mừng anh!
Triệu Hi Thành nhìn hai người bọn họ thì đã hiểu, anh cười nói:
- Cũng chúc mừng hai người!
Mặt Thượng Quan Nhược Tuyết ửng hồng, cô liếc mắt nhìn Kiều Tranh một cái. Kiều Tranh cũng nhìn cô rất dịu dàng rồi nói với Triệu Hi Thành:
- Sau khi biết Thiệu Lâm qua đời, tôi mới hiểu ra, thực sự những gì giữa tôi và cô ấy đã sớm thành quá khứ, là tôi cố chấp không chịu buông tay mà thôi. Thiệu Lâm từng nói tôi nên biết quý trọng người trước mặt, giờ tôi cũng đã buông tay, bắt đầu cuộc sống mới của chính mình. Giờ thấy anh cũng vậy, tôi thực lòng thấy vui cho anh! Chắc hẳn đây cũng là điều Thiệu Lâm muốn thấy nhất!
Chu Thiến nhìn anh và Thượng Quan Nhược Tuyết rất ăn ý, ánh mắt nhìn nhau ngọt ngào, sự u buồn đã chẳng còn thì không khỏi vui mừng cho anh, cô tự trong lòng: Thiệu Lâm, nhìn thấy Kiều Tranh lại tìm được hạnh phúc, cô cũng vui đúng không?
Thượng Quan Nhược Tuyết nói:
- Kiều Tranh, chúng ta phải đi rồi, lát nữa còn đi gặp cha nữa.
Triệu Hi Thành hỏi:
- Vậy là chuyện vui của hai người cũng sắp rồi à?
Kiều Tranh gật đầu nói:
- Lần này tôi về nước cũng là để bàn chuyện hôn sự với gia đình cô ấy
Chu Thiến không nhịn được mà nói:
- Chúc mừng anh!
Kiều Tranh nhìn cô rồi cười nói:
- Cảm ơn!
Sau đó lại quay đầu nói với Triệu Hi Thành:
- Được rồi, tôi phải đi đây, lúc nào rảnh nói chuyện sau
Nói xong, cùng Thượng Quan Nhược Tuyết tay nắm tay rời đi.
Chu Thiến cười nhìn theo bóng bọn họ nói:
- Có thể nhìn thấy anh ấy được hạnh phúc thật tốt biết bao!
Triệu Hi Thành nhìn cô nói:
- Đúng vậy, thật tốt
Có thể hoàn toàn yên tâm!
Chương 251: Động phòng
Buổi tối, khách mời đều là bạn bè thân thiết
Triệu gia mở tiệc tối kiểu châu Âu ở khách sạn. Âm nhạc, sàn nhày, tiệc buffe. Mọi người vui vẻ thoải mái chơi đùa.
Đôi vợ chồng mới đương nhiên trở thành đối tượng trêu chọc chính, mọi người ra đủ các trò làm khó dễ bọn họ khiến không khí tràn ngập tiếng cười.
Sau khi kết thúc bữa tiệc, Triệu gia phái lái xe đưa người thân, bạn bè từ xa của Chu Thiến về khách sạn. Người nhà Triệu gia cũng mệt mỏi, tiễn khách xong thì trở về biệt thự.
Triệu Hi Thành và Chu Thiến cùng vào phòng tân hôn, phòng tân hôn vẫn là phòng lúc trước của Triệu Hi Thành nhưng Triệu phu nhân sớm đã tân trang lại căn phòng.
Thế Duy đã ngủ từ sớm, hôm nay cậu bé cũng rất vui, thấy Chu Thiến mặc áo cưới thì nói cô rất đẹp, còn bảo sau này lớn lên sẽ lấy cô làm vợ khiến mọi người cười đau bụng.
Đầu tiên, Chu Thiến bế Thế Duy vào phòng, thay quần áo cho cậu bé ngủ được thoải mái, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa đi ra. Vừa mới đóng cửa thì Triệu Hi Thành đứng sau đã ôm ngang lấy người cô. Chu Thiến khẽ kêu, theo bản năng ôm lấy cổ anh. Triệu Hi Thành khẽ cười nhìn cô, tiếng cười vô cùng ái muội, anh nhìn cô rồi bế cô vào phòng tân hôn
Sau khi vào phòng, Triệu Hi Thành lấy chân sập cửa lại, sau đó nhẹ nhàng đặt Chu Thiến lên giường, giây sau đã hôn lên môi cô đầy nhiệt tình. Chu Thiến bị anh hôn đến ý loạn tình mê, đến khi anh bắt đầu tấn công chỗ khác thì Chu Thiến thở gấp mà nói:
- Hi Thành, em phải đi tắm đã…
Triệu Hi Thành ngẩng đầu, hai mắt càng sâu thẳm như cơn lốc xoáy muốn hút cô vào trong. Anh hơi gợn khóe môi, yêu dị mà quyến rũ nói:
- Được, chúng ta cùng tắm.
Anh vào phòng tắm mở nước trước, lúc đi ra thì bắt đầu cởi lễ phục trên người để lộ ra chiếc áo sơ mi trắng tinh bó sát lên những cơ bắp gợi cảm. Chu Thiến khẽ nuốt nước bọt
Chu Thiến nhìn anh chậm rãi tiến đến, lòng vừa lo lắng lại vừa hưng phấn, hai mắt anh sâu như biển gắt gao khóa chặt tim cô khiến tim cô đập loạn như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Anh đi đến bên cô cười trấn an, sau đó kéo cô dậy khiến người cô dựa sát vào người anh. Anh nhìn cô thật sâu mà nói:
- Giờ chúng ta đi tắm nào!
Giọng nói khàn khàn đầy sức lay động.
Đầu óc Chu Thiến choáng váng, hoàn toàn không thể tự hỏi, chỉ nhìn anh chăm chú
- Đừng nhìn anh thế, anh không nhịn được đâu. Anh cười khẽ.
Chu Thiến bỏng rát, vội vàng cúi đầu.
Triệu Hi Thành chậm rãi cởi áo khoác cho cô, trên người cô là bộ váy dạ hội màu xanh ngọc và áo khoác lông cáo. Anh cởi áo khoác của cô khiến bờ vai duyên dáng hiện rõ. Anh cúi đầu khẽ hôn lên làn da trắng nõn của cô, nụ hôn ấm áp khiến tim Chu Thiến tê dại.
Cô cảm thấy người dần nóng bừng lên.
Triệu Hi Thành chậm rãi hôn lên cổ cô, nhẹ nhàng mà hôn, hương thơm thản nhiên trên cơ thể cô khiến cảm xúc của anh tăng vọt, nụ hôn của anh dần trở nên mạnh mẽ, hơi thở nóng rực khiến cô khẽ run lên, kìm lòng không đậu mà khẽ rên rỉ
Tiếng rên kiều mị này lại châm ngòi lửa nóng trong anh, đôi môi anh vội vã tìm môi cô, điên cuồng mà hôn cô. Bàn tay nóng rực di chuyển khắp người cô, sau đó vươn tới lưng cô mà kéo khóa váy của cô xuống. Bộ váy dạ hội nhẹ nhàng tụt khỏi thân thể non mềm của Chu Thiến, rơi xuống chân cô, cả người cô chỉ còn lại bộ nội y.
Nội y viền hoa, bộ ngực trắng như tuyết ở giữa là điểm cong cong mê người đang tản mát ra mùi hương đặc biệt lay động thần kinh mẫn cảm của anh, hơi thở của anh lập tức trở nên nặng nề, hai mắt tối lại.
Cô không dám cử động, làn da trong không khí thoáng lạnh bắt đầu nổi gai ốc, ánh mắt của anh càng khiến cô bủn rủn, cô cảm thấy cả người như bị lửa thiêu đốt.
Anh hít sâu một hơi, ngực phập phồng, sau đó nhẹ nhàng mà bế cô về phía phòng tắm.
Anh đặt cô vào bồn tắm, nước ấm trong bồn khiến cô thoải mái mà khẽ rên lên. Anh bắt đầu cởi nội y của cô, cô thẹn thùng che ngực, mặt đỏ bừng.
Anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô, hôn đến độ khiến cô ý loạn tình mê, không thể thở nổi, đầu óc choáng váng, cả người bủn rủn, không thể không vươn tay mà ôm cổ anh.
Anh vừa hôn cô vừa mơn trớn da thịt trên người cô, mơn trớn khuôn ngực cao ngất kia, mơn trớn vùng eo mềm mại của cô, mơn trớn cặp đùi nõn nà của cô, cuối cùng dịu dàng mơn trớn nơi thần bí kia…
Cô cảm thấy toàn thân như bị đốt cháy, một cảm giác khó mà nói rõ phủ đến, cô vội ôm chặt anh, người khẽ run lên. Nụ hôn của anh trở nên vô cùng dịu dàng, như đang trấn an, đang dụ dỗ, cô cảm thấy mình như đang chìm nổi trong sóng biển, mê muội, choáng váng
Thật lâu sau anh mới buông cô ra, mặt anh ửng hồng, đôi mắt sâu thẳm mê loạn:
- Để anh tắm cho em
Anh nói, giọng nói gợi cảm vô cùng
Anh lấy bình sữa tắm ở bên ra, đổ vào tay rồi bắt đầu đánh bọt, sau đó phủ đều lên người cô, từng tấc da thịt, làn da trắng nõn hơi đỏ lên, qua lớp sữa tắm mịn màng càng trở nên bóng mịn như bạch ngọc, dụ hoặc vô cùng
Chu Thiến nằm trong bồn tắm, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cô thật sự ngại khi đối mặt với cảnh tượng câu dẫn thế này. Đột nhiên bên người có tiếng vang, cô không khỏi mở to mắt, đập vào mẳ là thân hình cao lớn của anh. Chẳng biết anh đã cởi quần áo từ lúc nào mà xuất hiện trước mặt cô.
Chu Thiến a một tiếng, vội lấy tay bưng mắt lại nhưng vẫn không nhịn được mà nhìn lén anh qua kẽ hở
Làn da nâu bóng, những giọt nước trên người anh lấp lánh, cơ ngực săn chắc, cơ bắp rắn rỏi cùng với cái gì đó ẩn trong nước đang dựng thẳng kia…
Cả người Chu Thiến nổi lên một tầng hồng nhạt đầy mê hoặc.
Triệu Hi Thành cười khẽ rồi gạt tay cô ra nói:
- Cũng chẳng phải lần đầu nhìn thấy, em xấu hổ gì chứ. Lại đây, vừa rồi anh tắm cho anh, giờ đến lượt em tắm cho anh
Mặt Chu Thiến đỏ như sắp chảy máu, cô cũng không hiểu vì sao cô lại thẹn thùng như thế, chẳng lẽ là vì thay đổi cơ thể.
Cô cúi đầu, lắc lắc đầu nói:
- Em không làm, anh tự tắm đi
Giọng nhỏ như muỗi kêu
- Em không tắm cho anh?
Anh dài giọng nói rồi lại tiếp:
- Thế thì để anh cù em
Nói xong bắt đầu vươn tay về phía em cô
Chu Thiến sợ nhất là bị cù, thực sự không chịu nổi, vội đầu hàng:
- Được rồi, em tắm cho anh là được.
Cô lấy sữa tắm đổ lên người anh. Bàn tay mềm mại lướt qua lưng anh, cánh tay, ngực, bụng, ngón tay khẽ trượt qua điểm hồng trước ngực anh, anh rên nhẹ khiến Chu Thiến vội vàng chuyển xuống chân anh, từ bắp chân anh mà tiến lên trên, đến đùi, đến bờ mông săn chắc, cuối cùng dừng lại ở bụng dưới…
Cô đỏ mặt ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt anh đen như động không đáy mà như đang gọi cô:
- Thiến Thiến!
Tiếng gọi như rên rỉ này khiến cô bủn rủn
Sau đó anh đột nhiên đứng lên, bế Chu Thiến rồi bước ra khỏi phòng tắm, đi về giường lớn
(Eo, bẩn thế, còn chưa xả hết sữa tắm :3)
- Anh không muốn đêm tân hôn của mình là ở trong phòng tắm đâu. Anh nhìn cô cười nói.
Anh đặt cô lên giường rồi đè lên người cô…
Đêm càng lúc càng sâu, ánh trăng tròn đang trốn sau đám mây, ngượng ngùng khi nhìn thấy cảnh xuân nóng bỏng kia…
Sáng sớm
Ánh mặt trời vàng rực rỡ xuyên qua cửa sổ thủy tinh mà tiến vào căn phòng, chiếu sáng bừng từng góc nhỏ
Triệu Hi Thành tỉnh lại trước, nhìn sang Chu Thiến đang ngủ say. Người cô đầy những dấu hôn của anh, tối hôm qua nhất định là anh đã không dịu dàng.
Lúc này anh mới phát hiện trên nệm có vệt máu loang lổ, lòng đau đớn, nhất định là đã làm đau cô… Mấy hôm tới không thể quá phóng túng được.
Triệu Hi Thành nhìn cô mỉm cười, tay chậm rãi mơn trớn khuôn mặt cô rồi vuốt tóc cô ra sau đầu, trong mắt đầy sự dịu dàng
Anh nhẹ nhàng xuống giường, mặc quần áo, cũng không ngờ lại đánh thức Chu Thiến, Chu Thiến mở mắt ra nhìn anh mỉm cười, nụ cười có chút thẹn thùng:
- Chào buổi sáng!
Triệu Hi Thành đi đến bên giường khẽ hôn cô, dịu dàng nói:
- Sao không ngủ thêm chút nữa?
- Không ngủ nữa, chẳng phải hôm nay chúng ta sẽ đến Cửu Trại Câu sao?
- Còn sớm, chiều mới bay mà
Chu Thiến ôm chăn ngồi dậy:
- Cũng không sớm nữa, còn phải dậy cùng cha mẹ ăn sáng
Triệu Hi Thành vừa mặc quần áo vừa cười nói:
- Em không dậy kịp cũng không sao, cha mẹ sẽ hiểu mà!
- Không được, cha mẹ hiểu nhưng em không thể vịn vào đó mà không biết chừng mực được
Cô nhớ ra người không mặc quần áo, bên cạnh chẳng có quần áo nên định nhờ anh lấy quần áo giúp nhưng anh chỉ nhìn cô cười xấu xa rồi chỉ vào tủ quần áo:
- Quần áo ở đây này, em tự xuống lấy đi! Dù sao tối qua anh cũng nhìn thấy hết rồi, em sợ gì chứ
Chu Thiến rất ngại khi phải trần truồng đi lại trước mặt anh, cô đỏ mặt lườm anh một cái rồi lấy chăn quấn quanh người, bước vội đến phòng thay đồ. Phía sau, Triệu Hi Thành cười lớn
Hai người thay quần áo xong thì cùng nhau xuống lầu, cùng vợ chồng Triệu thị ăn sáng. Thế Duy thấy thực sự có thể ở cùng Chu Thiến thì đương nhiên là rất vui vẻ, luôn quấn quýt lấy Chu Thiến, gạt Triệu Hi Thành qua một bên khiến anh chỉ có thể cười trừ.
Sau khi ăn xong hai người được Dung tẩu và người hầu giúp thu dọn hành lý. Vì là tuần trăng mật nên không đưa Thế Duy đi cùng. Thế Duy có chút không vui nhưng Chu Thiến hứa hẹn rằng sẽ mua rất nhiều quà, lần sau nhất định sẽ đưa cậu bé đi cùng thì Thế Duy mới vui vẻ lại
Lái xe đưa bọn họ ra sân bay.
Ngồi trong khoang hạng nhất, nhìn trời xanh mây trắng bên ngoài, Chu Thiến dựa đầu vào vai Triệu Hi Thành nói:
- Hi Thành, em thấy thật quá hạnh phúc.
Triệu Hi Thành tựa đầu vào đầu cô nói:
- Đồ ngốc, những tháng ngày hạnh phúc của chúng ta còn dài lắm!
HẾT
(Bạn đang đọc truyện tại VipTruyen.Pro chúc các bạn vui vẻ)
Chương 252: Phiên ngoại 1: Chu Thiến
Sau tuần trăng mật, cuộc sống của chúng tôi lại trở về với quỹ đạo bình thường nhưng đó chính là cuộc sống mà tôi muốn. Sau khi kết hôn, tôi vẫn làm trợ lý cho Khắc Y nhưng may mắn là cha mẹ chồng lần này không còn phản đối tôi nữa. Tôi cảm thấy bọn họ đã thay đổi rất nhiều, nhất là cha chồng tôi, tính cách cũng ôn hòa đi nhiều. Nghe nói phụ nữ có thời kì mãn kinh, lúc này tính cách vô cùng nóng nảy, khi nào qua giai đoạn đó thì lại bình thường. Chẳng lẽ đàn ông cũng có giai đoạn này?
Chúng tôi đều có công việc riêng của mình, công việc của Hi Thành cũng không ít, thường phải làm việc đến nửa đêm mới về. Anh ấy thường nói với tôi:
- Thiến Thiến, vừa nghĩ đến em đang ở nhà chờ, lòng anh lại nóng như lửa đốt, làm gì cũng có tinh thần
Tôi cười, thực ra tôi cũng như vậy thôi. Mỗi sáng mở mắt đã thấy anh ấy ở ngay bên cạnh, cảm giác đó thật khó mà hình dung, giống như… trái tim đang tan ra.
Rất nhiều người đều cảm thấy tôi được ông trời thiên vị, rất may mắn, tôi cũng không phủ nhận điều này. Nếu không nhờ ông trời thiên vị thì sao tôi có thể gặp được Hi Thành, tôi sao có thể bước vào cuộc sống cua anh ấy? Tôi cảm thấy, kiếp trước nhất định chúng tôi đã có duyên nợ, đừng nói tôi sến, thực sự tôi cảm thấy như thế, bằng không thì sao có thể giải thích mọi chuyện đã xảy ra này? Nhưng tôi thực sự cảm ơn ông trời, cho dù ông ấy đã từng khiến tôi rất đau khổ nhưng nếu phải trải qua nỗi đau đó mới có được sự ngọt ngào ngày hôm nay thì bảo tôi phải chịu nhiều đau khổ hơn tôi cũng chấp nhận.
Những ngày cuối tuần, chúng tôi sẽ dẫn Thế Duy đến vùng ngoại ô dã ngoại, chụp được rất nhiều ảnh chụp. Chụp được nụ cười sáng lạn của Thế Duy, chụp được cảnh Triệu Hi Thành nhìn tôi đầy tình cảm, chụp được cảnh cha con Thế Duy chơi đùa vui vẻ. Chúng tôi rất vui vẻ, trời xanh, mây trắng, gió nhẹ, sông nhỏ, hoa cỏ, cây rừng, tất cả đều rất tốt đẹp. Các bạn tôi nhìn những bức ảnh này đều nói chúng tôi cười trông giống nhau như đúc, tôi nghe mà rất vui vẻ.
Thế Duy vẫn gọi tôi là “cô” nhưng thằng bé vẫn rất thân thiết, gần gũi tôi. Trẻ con có suy nghĩ của riêng nó, trong tim nó có một chỗ chỉ dành cho mẹ, thật ra đây là điều rất khó mà làm được, điều này cũng chứng tỏ, Thế Duy có một trái tim rất trong sáng. ( bạn đang đọc truyện tại http://saoviet.me , chúc bạn luôn vui vẻ )
Bạn à, có lẽ bạn sẽ nói, có đứa trẻ nào lại không trong sáng sao? Không phải, Thế Duy nhà tôi không giống thế, tôi có cảm giác, sự trong sáng này của thằng bé sẽ luôn được giữ mái. Chờ đến khi nó lớn, sự trong sáng này sẽ khiến không biết bao cô gái bị mê hoặc đây. Cho nên tôi cũng không bắt ép nó, cũng chẳng để ai bắt ép nó. Thằng bé thích gọi tôi là gì cũng được, mặc kệ là thế nào tôi vẫn biết là nó yêu tôi cũng như tôi yêu nó vậy, thế là đủ rồi, thật đó, thế là đủ rồi.
Không lâu sau, Trương Bân cũng đã trở về, anh chàng này tôi vẫn rất xem trọng, lần này anh ấy cũng không làm tôi thất vọng. Trương Bân vượt qua được cuộc thi của công ty mà trở thành stylist chính.
Mấy năm nay công ty phát triển rất tốt, đã xây dựng được rất nhiều chi nhánh ở các thành phố khác nhau, giờ đang là lúc rất cần nhân tài. Như Hồ Gia Hào anh trai của Hồ Giai Giai được điều đi Thượng Hải trở thành giám đốc chi nhánh ở đó. Nghe anh ta nói, Hồ Giai Giai đã ra tù từ lâu, giờ không làm stylist nữa mà làm người mẫu. Nói thật, cô ấy trông khá xinh đẹp, dáng người cũng không sai, làm người mẫu cũng dễ nổi tiếng, chỉ mong cô ta có thể nghiệm ra bài học mà làm người cho đến nơi đến chốn
Trương Bân trở thành stylist chính, ngay hôm sau đã đến cửa hàng trang sức mua một chiếc nhẫn kim cương, đêm đó cầu hôn Tiểu Mạt. Tuy rằng tôi không tận mắt nhìn thấy nhưng tôi nghĩ nhất định là rất lãng mạn, rất cảm động bởi vì khi Tiểu Mạt gọi về báo tin cho tôi, giọng cô ấy rất kích động, nghẹn ngào. Tôi thực sự vui mừng thay cho cô ấy
Một tháng sau, bọn họ cử hành hôn lễ, tuy không long trọng như tôi và Hi Thành nhưng rất ấm áp ngọt ngào. Nhìn cảnh bạn thân cười đầy hạnh phúc khiến tôi không nhịn được mà bật khóc. Triệu Hi Thành ở bên cười nói:
- Nhìn em kia, ngốc quá, người ta cười còn em thì lại khóc
Tôi đáp:
- Em cũng muốn cười nhưng chẳng hiểu sao lại thành khóc, chẳng ngừng lại được, chẳng rõ là đạo lý gì nữa
Hi Thành vươn tay dịu dàng lau nước mắt cho tôi, sau đó ôm tôi vào lòng, để tôi dựa vào vai anh, anh nhẹ nhàng thì thầm vào tai tôi:
- Đồ ngốc…
Mỗi người phụ nữ đều nên có một bờ vai có thể dựa vào, không phải là để ỷ lại mà chẳng qua lúc bạn cần, bờ vai đó có thể cho bạn dựa vào, giống như là trái tim tìm được bến đỗ.
Tôi đã tìm được rồi, mà bây giờ Tiểu Mạt cũng đã tìm được
Tôi còn nhớ rõ khi chúng tôi còn nhỏ, lúc đó cha mẹ Tiểu Mạt còn chưa ly hôn, Tiểu Mạt rất vuiu vẻ hạnh phúc. Sau khi mẹ tôi qua đời, cô ấy hay dẫn tôi về nhà, bảo mẹ nấu cơm cho tôi ăn, cô ấy nói:
- Thiến Thiến, mình chia mẹ cho cậu, cậu cũng có mẹ, cậu đừng đau lòng
Cô ấy mãi mãi không biết, hôm đó về nhà tôi đã khóc rất nhiều, tôi biết, Tiểu Mạt sẽ là bạn của tôi cả đời.
Cũng chẳng lâu sau nữa, cô ấy cũng không còn mẹ, cha mẹ ly hôn, mẹ cô ấy bỏ nhà mà đi, để lại cô ấy cho cha. Cô ấy khóc nói với tôi:
- Thiến Thiến, mình không còn mẹ để chia cho cậu nữa….
Tôi biết cô ấy đau lòng cỡ nào. Mẹ tôi là bệnh mà phải đi nhưng mẹ cô ấy thì thực sự bỏ rơi cô ấy. Tôi đột nhiên cảm thấy, cô ấy còn đáng thương hơn tôi. Hôm đó, cô ấy đã ôm tôi khóc thật lâu.
Tình bạn của chúng tôi được hình thành như vậy, chúng tôi là bạn mà cũng là người thân, cả đời này sẽ là bạn tốt, là chị em tốt.
Tôi thật sự là một người may mắn
Ngay khi Tiểu Mạt và Trương Bân đi hưởng tuần trăng mật, tôi phát hiện mình mang thai. Mọi người không biết Hi Thành đã vui thế nào đâu. Nếu đem bức ảnh anh ấy hoa chân múa tay nhảy nhót tung lên mạng thì nhất định sẽ khiến mọi người choáng váng, ai mà nghĩ được một Triệu Hi Thành lạnh lùng lại có thể có những lúc như vậy. Nếu đối thủ trên thường trường của anh nhìn thấy thì có cười sặc sụa hay không? Đương nhiên, tôi không thể làm thế được, Hi Thành đáng yêu như thế chỉ có tôi mới được nhìn thôi, người con gái khác nghĩ cũng đừng nghĩ!
Sau bốn tháng siêu âm là sinh đôi, lúc này đến ngay cả cha chồng tôi cũng rất kích động, cười tươi như hoa nở, điều này khiến tôi cảm thấy, thì ra mặt cha chồng tôi cũng có rất nhiều nếp nhăn… Mẹ chồng tôi thì khỏi phải nói, mỗi lần nhìn tôi, ánh mắt bà đều dịu dàng, cười tươi như hoa mà nhìn xuống bụng tôi thì lại càng vui vẻ. Có phải là người lớn rất thích nhìn thấy những sinh mệnh chào đời? Có lẽ là vì thấy huyết mạch của mình được kéo dài mà cao hứng? Có lẽ sau này tôi già đi, nhìn thấy vợ Thế Duy mang thai mắt cũng sáng bừng?
Người vui nhất đương nhiên là tôi, có hai sinh mệnh nhỏ đang lớn dần trong tôi, cảm giác này chỉ có người làm mẹ mới có thể hiểu. Đó là cảm giác biết ơn, cảm động khiến người ta vui vẻ muốn khóc. Tôi lại thực hiện quá trình dưỡng thai như hồi mang thai Thế Duy, cùng con ca hát, trò chuyện, tôi cảm thấy Thế Duy sở dĩ thông minh như vậy là vì lúc mang thai tôi luôn ca hát, trò chuyện với con. Hi Thành mỗi ngày cũng đúng giờ tan tầm mà về cùng tôi, vỗ bụng tôi mà đoán vị trí của các con. Nhưng lúc mọi người đều rất vui thì tôi lại phát hiện, Thế Duy không vui. Tôi biết những đứa trẻ mẫn cảm rất sợ em bé sinh ra sẽ cướp đi sự chú ý của mọi người, tôi phải hứa với nó, trong lòng mọi người, Thế Duy và em bé đều như nhau, mọi người sẽ không vì em bé mà không yêu Thế Duy nữa thì cậu nhóc mới vui trở lại.
Đủ chín tháng mười ngày, tôi thuận lợi sinh ra đôi baby dễ thương này, một trai một gái, là thai long phượng. Mọi người đều rất vui vẻ. Triệu Hi Thành chẳng để ý đến ánh mắt của mọi người mà hết ôm lại hôn tôi
Không thể không nói, tôi thật sự là người quá may mắn.
--http://viptruyen.pro--
Chương 253: Phiên Ngoại Hi Tuấn
Mọi người đều nói tôi là ngôi sao nổi tiếng nhất Châu Á, ai cũng nói tôi là một ngôi sao rất thành công, người đàn ông thành công. Ngôi sao thành công thì tôi phủ nhận, có được vị trí hôm nay cũng không phải là công của mình tôi được, đúng thế, là một ngôi sao, tôi thành công
Nhưng là một người đàn ông, tôi cũng tính là thành công sao? Tôi thật sự không có đáp án. Trước sau tôi chỉ yêu hai người con gái nhưng cả hai đều không yêu tôi. Chị dâu Thiệu Lâm không nói, chị và anh vốn có tình cảm sâu đậm, tôi không nên thầm thương trộm nhớ chị. Đây là tôi sai. Không có được Thiệu Lâm, tôi cũng không oán không hận.
Nhưng còn Chu Thiến? Vì sao giữa tôi và anh cả cô ấy lại chọn anh? Cô ấy đã nhiều lần nói rõ, cũng nhiều lần ám chỉ tôi đừng theo đuổi để tránh khổ sở sau này. Tôi cũng từng nghĩ đến việc buông tay nhưng tôi tự nhủ với chính mình, khó khăn lắm mới gặp được người con gái khiến tôi động lòng, chưa đến phút cuối thì không thể dễ dàng buông tay. Nhưng không ngờ, phút cuối đó lại đến quá nhanh. Khi tôi nhìn thấy cô ấy đau lòng và anh cả hấp hôi trong mớ đổ nát đó, tôi biết tôi nên buông tay, chẳng gì có thể sánh bằng tình cảm trải qua sống chết này. Tình cảm của bọn họ đã đến độ sẵn sàng hi sinh vì đối phương thì tôi còn có thể làm gì? Tôi nghĩ đã đến lúc tôi rời đi, cũng chẳng phải là rời đi, tôi vốn chưa từng chạm được vào trái tim cô ấy. Có khi tôi cảm thấy mình thật thất bại, nếu tôi là một người đàn ông thành công, nếu tôi thực sự tốt thì vì sao cô ấy lại không thích tôi?
Không ai có thể trả lời tôi.
Bề ngoài, tôi tỏ ra thoải mái đón nhận kết cục này, tôi có sự kiêu ngạo của mình, tôi không muốn thất tình rồi còn bị đối phương đến an ủi, nói cái gì mà xin lỗi, không phải anh không tốt… Tôi không chịu nổi, tôi muốn là người bước đi trước, tôi muốn để cô ấy thấy bóng dáng thoải mái của tôi. Cô ấy vĩnh viễn không biết lúc đó tôi đau lòng cỡ nào nhưng chỉ như vậy thì sau này chúng tôi mới có thể thoải mái mà tiếp tục làm bạn bè
Mọi người đều nghĩ người như tôi tìm bạn gái là chuyện dễ dàng. Là cậu hai của tập đoàn Triệu thị, lại là minh tinh nổi tiếng, chỉ cần nói một lời là có hàng tá cô gái xếp hàng. Nhưng thật sự là vậy sao? Không phải đâu, mọi người chỉ biết tôi là cậu hai Triệu Hi Tuấn, siêu sao Hi Tuấn chứ có ai thực sự hiểu tôi? Chính bản thân tôi mà thôi. Chỉ có hai người con gái nhưng cả hai đều không yêu tôi, siêu sao thì có là gì? Trong mắt bọn họ chẳng có ý nghĩa gì hết
Xung quanh có không ít các cô gái, bọn họ chỉ biết nói với tôi rằng: “Hi Tuấn, anh thật tuấn tú, em rất thích nghe anh hát, rất thích xem phim của anh”. Hoặc dùng ánh mắt si mê nhìn tôi, những người này chỉ có thể là người hâm mộ cứ không thể thành người yêu được. Thật đó, đối diện với bọn họ tôi vẫn phải giữ hình tượng, giữ chừng mực, thực sự quá mệt mỏi, tôi không chịu được.
Cũng có một số cô gái trong ngành có tình cảm với tôi, bọn họ muốn cùng bước bên tôi chẳng qua chỉ là mượn danh tiếng của tôi để nổi tiếng. Còn có ý nghĩa gì nữa?
Là tôi sai, tôi không nên tỉnh táo như vậy, tôi nên hồ đồ một chút mới đúng. Hôm nay có rượu hôm nay uống thì có lẽ đã vui vẻ hơn nhiều. Nhưng tôi không làm được, cho nên tôi yêu Chu Thiến, nhưng cô ấy không yêu tôi, cũng là chuyện chẳng có cách nào…
Trợ lý của tôi nói tôi sống trong vòng luẩn quẩn, chẳng có ham mê nào xấu, cũng chẳng có hứng thú đặc biệt với cái gì, nói như thế đến tôi cũng cảm thấy bản thân không bình thường, nhưng thật sự không bình thường sao? Tôi chẳng qua chỉ khao khát một tình cảm chân thành như anh cả và chị dâu, như anh cả và Chu Thiến. Lại nói, tôi thực sự rất hâm mộ anh, anh ấy có thể gặp được hai người con gái tốt như vậy, mỗi lần đều biến tôi thành kẻ thất bại. Tôi nhất định là có chỗ không bằng anh, là ở đâu? Tôi đau khổ suy nghĩ
Sau này nhìn anh cả và Chu Thiến kết hôn, nhìn bọn họ ở trên sân khấu hứa hẹn bên nhau trọn đời, nhẹ nhàng ôm hôn thì mắt tôi không khỏi ươn ướt. Giờ khắc đó tôi thực sự chúc phúc cho bọn họ. Tuy rằng tôi không có được cô ấy nhưng cô ấy vẫn là người tôi yêu, anh cũng là người tôi kính trọng, ngoài chúc phúc bọn họ tôi thực sự không có suy nghĩ gì khác. Ừm… Cũng có, lúc ấy trong tôi cũng có ý nghĩ: rồi tôi cũng sẽ có ngay được như bọn họ sao?
Nhìn bọn họ ôm nhau, đột nhiên tôi cảm thấy thật cô đơn. Tôi có cảm giác sợ hãi, có lẽ cả đời này tôi cũng không tìm được người như vậy…
Sau này, một người con gái khác đột nhiên xuất hiện trong cuộc sống của tôi, cô ấy là trợ lý của tôi
Tôi vốn có hai trợ lý, trong đó một người từ chức đi nước ngoài du học, sau đó gọi cô gái tên Tử Kỳ này thay thế, trở thành trợ lý quản lý việc sinh hoạt của tôi. Ban đầu tôi rất ghét, sao lại là một cô gái? Rất bất tiện! Nhưng Tử Kỳ nghiêm mặt nói với tôi:
- Anh chưa thử thì làm sao mà biết là tôi không làm được?
Ma xui quỷ khiến, tôi giữ cô ấy lại
Sau đó tôi mới phát hiện đó là một quyết định sai lầm. Cô ấy tuyệt đối phù hợp để làm mẹ tôi, cô ấy bắt đầu quản đông quản tây, ví dụ bắt tôi phải ăn sáng, mặc kệ tôi ngủ say cỡ nào cũng đều ép tôi thức giấc. Tôi cáu giận, cô ấy lại nghiêm túc nói:
- Phải ăn uống cho có giờ giấc, nếu không sẽ không tốt cho cơ thể
Tôi rất ghét cô ấy. Còn nữa, cô ấy không thèm bàn bạc mà tự ý hủy đi một số bữa tiệc xã giao, tôi hỏi thì cô ấy lại nghiêm túc mà đáp: thời gian này phải nghỉ ngơi cho tốt, chuyện xã giao râu ria không cần để ý.
Cứ thế này mãi, Phật cũng phải cáu, tôi tự thấy tính tôi rất tốt, tôi cũng không thích nổi cáu với trợ lý nhưng cô ấy luôn có cách để châm ngòi cơn giận trong tôi. Điều này, tôi rất phục cô ấy!
Cuối cùng cũng có một ngày tôi không nhịn được mà nhìn cô ấy gào thét, muốn đuổi việc cô ấy. Lúc ấy còn có rất nhiều người ở đó, ai cũng kinh ngạc nhìn tôi bởi vì chưa bao giờ tôi giận dữ như vậy
Cô ấy cúi đầu, đến khi ngẩng đầu thì mắt đã rơm rớm. Tôi nghĩ đến chết tôi cũng sẽ nhớ rõ vẻ mặt của cô ấy lúc đó. Lúc này tôi mới phát hiện thì ra cô ấy rất xinh đẹp, thực sự rất xinh đẹp, da trắng như tuyết, mặt mày như tranh vẽ. Vì sao tôi chưa từng phát hiện?
Cô ấy nhìn tôi, nước mắt long lanh rồi nhẹ nhàng nói:
- Anh thực sự không hiểu sao? Tôi chỉ là đang quan tâm anh thôi…
Giọng cô rất khẽ, có cảm giác như chất chữa nỗi đau vô tận. Tôi không khỏi ngây ra, trong lòng dâng lên một cảm giác khó mà nói rõ, dường như có một sợi dây khẽ thắt chặt trong tim.
Cô chã chực khóc, lại mím chặt môi mà cứng rắn xoay người bỏ đi. Tôi chẳng nghĩ ngợi gì vội đuổi theo, đến hành lang thì đuổi theo được cô ấy. Một khắc đó, tim tôi đột nhiên trở nên thoải mái vô cùng, như có cái gì đó vốn đè nặng trong lòng đã lâu lại dần biến mất
Cô ấy dường như không nghĩ rằng tôi sẽ đuổi theo cô ấy, đôi mắt đẹp mở to, khó tin nhìn tôi. Gò má còn có một giọt nước mắt trong suốt khiến người ta nhìn vừa yêu vừa xót. Tôi ôm cô ấy vào lòng…
Chuyện sau này không cần tôi nói mọi người nhất định cũng biết, mọi chuyện đều là nước chảy thành sông. Tôi lúc này mới hiểu được, Chu Thiến không chọn tôi không phải vì tôi không tốt mà vì duyên phận của cô ấy không phải là tôi. Giống như duyên phận của Tiểu Kỳ chỉ là cô tôi chứ không phải là của ai khác, không thể nói rõ được.
Tôi thật sự không nên hoài nghi chính mình.

  Game Android Game java Liên Hệ
Tin nhắn xếp hình, sms kute , Mẹo vặt , Thủ thuật , Bí quyết tán gái , Game bluetooth miễn phí
Today : 1/3460
.
Insane