Chương 132
Một buổi chiều, đang thực hành thì một người đàn ông trung niên mặc âu phục đen đi đến tìm Chu Thiến.
Ông thấy Chu Thiến, câu đầu tiên là:
- Triệu phu nhân, chủ tịch đang trên xe, đợi dưới lầu, ông muốn gặp cô
Chu Thiến ngây ra một hồi mới phản ứnglại, thì ra ông ta nhắc đến Triệu lão gia. Ông nếu đã tìm đến đây thìxem ra chuyện cô học ở đây ông đã biết. Chu Thiến không cần nghĩ cũngbiết ông đến tìm mình là vì chuyện gì. Cô tuy rất không muốn nghe ôngnói chuyện này nhưng thế nào đi nữa thì ông vẫn là cha của Triệu HiThành, cũng không thể không vì anh.
Chu Thiến xin phép giáo viên rồi đi theo người đàn ông kia xuống lầu
Xuống lầu đã thấy một chiếc xe limo dàimàu đen. Người đàn ông kia mở cửa xe cho cô, Chu Thiến lên xe, ngồi đốidiện Triệu lão gia
- Cha. Chu Thiến chào
Khoang xe rộng rãi mà thoải mái, trongkhông khí có mùi hương khiến người ta có cảm giác thoải mái. Triệu QuốcXương ngồi phía sau xe, mặt âm trầm nhìn cô, môi mím chặt, ánh mắt trànngập sự tức giận.
Chu Thiến coi như không thấy điều này, chỉ mỉm cười nhìn ông
Triệu Quốc Xương hừ một tiếng, nhìn lái xe nói:
- Về nhà lớn trước
Xe vững vàng chuyển động, dọc đường điTriệu Quốc Xương vẫn luôn yên lặng, sắc mặt rất khó coi. Chu Thiến cũngkhông sốt ruột, thỉnh thoảng cô lại nhìn ra ngoài ngắm phong cảnh, cũngyên lặng không lên tiếng. Cuối cùng, vẫn là Triệu Quốc Xương mở miệngtrước:
- Con có biết cha tìm con vì chuyện gì không?
Chu Thiến gật đầu:
- Con biết
- Vậy chắc con hiểu ý của ta?
- Con biết
- Tốt lắm
Sắc mặt Triệu lão gia hơi hòa hoãn lại
- Con mau chuyển về nhà lớn ở, không được đến trường học kia nữa
Tất cả đều là giọng ra lệnh
Xe dần về đến nhà lớn
Chu Thiến nhìn cánh cổng sắt khắc hoa to càng lúc càng gần kia, ở đó, cô cũng từng có một đoạn thời gian rất vui vẻ, hạnh phúc.
Triệu Quốc Xương nói:
- Vốn cha không muốn xen vàochuyện của các con nữa nhưng con cũng hơi quá đáng rồi. Con vẫn là condâu nhà họ Triệu thì làm gì cũng phải biết chừng mực, không thể làm mấtmặt Triệu gia được. Giờ chuyện của Văn Phương đã qua, con đừng làm loạnnữa, chuyển về nhà đi
Con và con dâu cãi cọ, con dâu về nhà mẹđẻ vốn cũng không phải chuyện ông muốn nhúng tay vào. Theo ông thấy,Thiệu Lâm chẳng qua chỉ là làm cao chút thôi, qua một thời gian sẽ tựkhắc trở về, chỉ là con mình quá vô dụng, đã lâu như vậy cũng không thuphục được vợ mình. Tự mình đón con dâu về, chuyện như cổ vũ con dâu nàyvốn ông sẽ không làm, điều này với ông mà nói cũng là một chuyện rất mất mặt
Nhưng lời đồn trong công ty về Triệu HiThành càng lúc càng nhiều, truyền càng lúc càng xa. Con thứ thì cũng bỏnhà đi mà theo đuổi giấc mộng khỉ gió gì đó, giờ Thiệu Lâm lại thế này.Nay các đồng nghiệp đều chê cười sau lưng, đối thủ chốn thương trườngcòn cố ý nhắc tới chuyện này trước mặt ông khiến ông thấy rất mất mặt.Ông là người cực chú trọng thể diện, sao có thể chịu được điều này. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ đành tạm đi khuyên Thiệu Lâm về nhà trước, bình ổnbớt những tin đồn.
Theo ông thấy, giờ con của Văn Phương đãchẳng còn, vấn đề mấu chốt chẳng còn tồn tại, mình lại bất chấp thể diện đi đón Thiệu Lâm, Thiệu Lâm hẳn là phải nghe theo sự sắp đặt của mìnhmới đúng
Nhưng ông lại nghe rất rõ ràng câu nói dịu dàng của Thiệu Lâm truyền đến từ phía sau:
- Cha, con không muốn bỏ qua việc học tập bây giờ, con không những muốn học, hơn nữa về sau con cũng muốn làm công việc này, cho nên con không thể đồng ý với cha được
Triệu Quốc Xương đang xuống xe, nghe được cô nói câu này thì quay phắt người giận giữ nhìn cô, tốc độ nhanh đếnthiếu chút nữa thì ngã sấp xuống, cũng may lái xe ở bên đỡ lại kịp. Ôngđứng vững người rồi, mặt tái xanh nhìn Chu Thiến:
- Con nói cái gì? Nhắc lại lần nữa.
***
Đại sảnh Triệu gia, Triệu phu nhân vàTriệu lão gia ngồi trên sô pha, Chu Thiến đứng trước bọn họ. Sắc mặtTriệu lão gia rất khó coi, Triệu phu nhân ở bên cạnh châm trà rót nướccho ông. Triệu phu nhân nhìn Chu Thiến, vẻ mặt vui mừng:
- Trở về là tốt rồi, chuyện đã qua, con cũng đừng giận nữa, giờ trong nhà lạnh lẽo vắng vẻ, chẳng giống cái nhà gì cả
Triệu lão gia tử lại hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nếu muốn trở về thì phải an an phận phân mà làm con dâu Triệu gia, những chuyện náo loạn này dẹp hết đi cho cha
Chu Thiến vốn định nói cô còn không muốnvề nhưng vừa nghĩ đến thời gian này Hi Thành vẫn luôn cố gắng thì cảmthấy không thể lại dùng tính cách của mình để xử lý việc này, khiến quan hệ với Triệu lão gia trở nên căng thẳng, với cô và Hi Thành mà nói thìcó gì tốt? Cô quyết định kiên nhẫn giảng giải, thuyết phục bọn họ, đểcho bọn họ chấp nhận chuyện này.
Nhưng cô chịu thuyết phục cũng không có nghĩa rằng cô sẽ khuất phục. Bất kể là vì ai, nguyên tắc đã định thì phải kiên trì
Cho nên cô đi đến bên cạnh bọn họ, đónlấy chén trà trong tay người hầu, tự mình đưa cho Triệu lão gia. Độngtác này thực sự khiến hai người bất ngờ. Triệu lão gia hi vọng con dâusẽ nghe lời nhưng qua chuyện lần trước ông cũng hiểu tính cách của cô,biết cô không phải là người dễ dàng khuất phục. Hàng động đột ngột nàycủa cô thật sự khiến ông khó hiểu, chỉ lạnh lùng nhìn cô
Sắc mặt Triệu phu nhân thì lại rất vuimừng, lòng thầm thở phào, bà thấy hai người có xung đột, rất sợ ThiệuLâm lại như lần trước mà chống đối chồng, như vậy chuyện sẽ chỉ càng rắc rối, không còn đường cứu vãn. Thiệu Lâm chịu làm thế này, có thể thấycô vẫn còn để ý đến Hi Thành
Chu Thiến đưa chén trà trong tay choTriệu lão gia. Ông yên lặng tiếp nhận. Chu Thiến cúi đầu, rất bình tĩnh, rất thành khẩn nói:
- Cha, con biết, thân là con dâuTriệu gia không nên làm những chuyện khiến Triệu gia mất mặt nhưng conchỉ là làm việc con muốn làm, không phải là trộm cắp giết người, concũng chẳng biết điều đó thì có gì là mất mặt
Giọng cô hòa hoãn lại có cả sự bình tĩnh. Rất ngạc nhiên, Triệu lão gia không tức giận, chỉ quả quyết nói:
- Con dâu Triệu gia ta còn phảiđi ra ngoài làm công việc hầu hạ người sao. Nói thế cũng nghe được.Không được, con phải lập tức quay lại, không được đến trường học kia nữa
Triệu phu nhân đã hiểu được là chuyện gìxảy ra, bà biết, trong chuyện này, chồng bà sẽ không đổi ý. Con mìnhmuốn vào làng giải trí cũng bị đuổi ra khỏi nhà thì sao ông lại chịu đểcon dâu ra ngoài làm việc. Stylist, nói thì thật hay, chẳng phải theođuôi người ta mà trang điểm chọn quần áo cho người. Nếu có ngày nào đóThiệu Lâm phục vụ mấy bà bạn mạt chược của bà thì mặt mũi bà để đi đâunữa. Không được, chuyện này đúng là không thể để mặc con bé được
Vì thế, Triệu phu nhân ôn nhu nói:
- Thiệu Lâm, Triệu gia chúng tanào cần con ra ngoài kiếm tiền. Con muốn cái gì thì có cái đó, căn bảnkhông cần vất vả. Con cảm thấy nhàm chán thì có thể tham gia một số hoạt động xã giao, trong thành phố không thiếu các câu lạc bộ, cuộc sống sẽthoải mái, thú vị hơn con cần gì vất vả đi kiếm chút tiền đó, còn chẳngđủ mua một bộ quần áo
Với suy nghĩ của Thiệu Lâm, Triệu phu nhân quả thực không thể hiểu nổi
- Con chỉ là muốn làm công việcmà con thích, như vậy con sẽ cảm thấy sống có ý nghĩa, tiền lương trongmắt cha mẹ tuy rằng chẳng đáng gì nhưng với con mà nói, tiền tự tay mình kiếm được luôn rất có ý nghĩa. Hơn nữa con dùng kiến thức chuyện nghiệp của con phục vụ người khác đổi lấy thù lao chẳng phải là chuyện gì mấtmặt. Con đang làm việc, đó là chuyện hợp tình hợp lý, con thấy rất bìnhthường. Cha mẹ, vì sao hai người lại cho rằng đó là mất mặt? Là vì kiếmđược ít tiền sao? Nhưng tiền tài phải từ không đến có, từ ít đến nhiều.Hay vì con làm ngành dịch vụ? Nhưng cha ơi, công ty của cha cũng cókhách sạn, khách sạn, khu resort chẳng phải là dịch vụ sao? Có gì dọangười, có gì mất mặt?
Chu Thiến nói một hồi, có đạo lý cũng rất rõ ràng, đương nhiên là có lý do của cô. Nhưng trong cuộc sống có mộtsố việc rất khó nói. Đúng vậy, ngành dịch vụ không mất mặt nhưng ông làsếp tổng, còn cô thì phục vụ cho người khác, có thể đánh đồng sao? Xãhội bây giờ chỉ dùng tiền tài, địa vị mà luận phẩm chất, miệng nói thìhay lắm nhưng trong mắt người khác chỉ đến vậy mà thôi, nào có thể vìnhững lời nói hợp tình hợp lý của cô mà thay đổi suy nghĩ của người khác
Triệu Quốc Xương đau đầu, vì sao con nhàngười khác đều theo khuôn phép mà con nhà mình lại như vậy tất cả lượt?Ông không có kiên nhẫn dài dòng với cô, ông bình tĩnh nói lâu như vậy đã là quá nể mặt cô rồi, đổi lại làm con mình, sớm đã được hai cái tát cho tỉnh người
Ông đập mạnh chén trà lên bàn, giận đến tái mặt, nói:
- Dù sao cũng không được, conthân là con dâu Triệu gia, con phải thích ứng với cuộc sống Triệu gia,chuyện này, không thương lượng! Nếu con cứ cố chấp thì cũng chỉ có mộtkết quả. Triệu gia không cần đứa con dâu làm trò cười cho thiên hạ
Vừa dứt lời, một giọng nói mạnh mẽ chen ngang
- Chuyện này, con ủng hộ Thiệu Lâm
Mọi người quay đầu nhìn lại đã thấy Triệu Hi Thành đang từ cửa đi vào. Anh bước đến bên Chu Thiến, đầu tiên khẽvỗ vỗ tay cô, cảm giác đầy an ủi, sẻ chia. Chu Thiến quay đầu nhìn anh,tiếp xúc đến ánh mắt đầy ý trấn an của anh mà lòng thoải mái đi nhiều,cũng bình tĩnh lại.
Triệu lão gia lại bật dậy, nhìn Triệu Hi Thành cả giận nói:
- Mày nói cái gì?
Triệu Hi Thành nhìn cha mình, gằn từng tiếng mà nói:
- Con đã biết quyết định của củaThiệu Lâm từ lâu, con vẫn luôn ủng hộ cô ấy, con không phản đối cô ấylàm như vậy, cho nên cha à, con cũng mong cha sẽ hiểu
Triệu Quốc Xương nổi trận lôi đình:
- Đồ vô liêm sỉ. Mày khiến ngườikhác chê cười còn chưa đủ nhiều sao? Còn muốn gây chuyện nữa? Mày khôngbiết xấu hổ nhưng tao còn cần mặt mũi
- Cha à, cũng chỉ như chúng tacần công việc để làm phong phú cuộc sống của mình, Thiệu Lâm sao khôngthể làm công việc mình thích? Thiệu Lâm gả đến Triệu gia chúng ta chứcũng không phải bán mình cho Triệu gia ta. Cô ấy có thể làm chuyện mà cô ấy muốn, cô ấy thành khẩn thỉnh cầu cha mẹ hiểu là vì cô ấy tôn trọngcha mẹ chứ không phải cô ấy cần dựa dẫm vào Triệu gia chúng ta
Triệu Hi Thành nhìn về phía Chu Thiến, dùng ánh mắt kiêu ngạo, khen ngợi nhìn cô:
- Cho dù không dựa vào ai, ThiệuLâm cũng có thể sống rất tốt, cho dù không cẩm y ngọc thực, nhà lầu xehơi cô ấy cũng vẫn sẽ sống rất vui vẻ. Chỉ cần cô ấy cảm thấy vui vẻ,sống thoải mái, ý nghĩ của người khác con không quan tâm
Anh quay đầu nhìn về phía cha mình:
- Cho nên cha à, chuyện này cha đừng ngăn cản, cái này sẽ chẳng phải là đề tài để người ta nói mãi được, cha đừng để ý
Chu Thiến nghe anh nói mà lòng nóng lên,cảm giác cảm động, vui mừng vì được thấu hiểu, được ủng hộ dâng đầytrong lòng. Cô cúi đầu, mắt hơi nóng lên
Thời gian này, quyền uy của Triệu QuốcXương liên tục bị khiêu khích sớm đã giận không thể nuốt trôi. Giờ đếnngay cả con lớn cũng không coi quyết định của ông ra gì, công nhiênkhiêu chiến, điều này khiến cho ông rốt cuộc không thể chịu đựng được,cơn giận hoàn toàn bộc phát.
- Được… được
Ông gật đầu, mặt đỏ bừng, tức giận để cả người phát run:
- Chúng mày, một đám cứng đầu, không coi tao ra gì. Lời của tao cũng không nghe phải không
Triệu phu nhân đi đến bên người ông, vừa vuốt ngực cho ông vừa nói:
- Quốc Xương, đừng giận, bọn chúng không có ý này đâu
Sau đó lại nhìn phía Hi Thành và Chu Thiến:
- Các con còn không mau xin lỗi cha đi. Theo ý cha không được sao?
Triệu Hi Thành nhìn Chu Thiến một cái,trong đầu nhớ lại sự vui vẻ mỗi khi cô nhắc đến công việc, anh có lý dogì ép cô buông tha cho sự vui vẻ đó đây?
Lập tức anh lắc đầu nói:
- Mẹ, con không thể để Thiệu Lâmnhân nhượng chúng ta mãi được, cô ấy muốn có việc làm của mình cũngchẳng phải là chuyện quá đáng
Chu Thiến giữ chặt tay anh, khẽ nói với anh:
- Hi Thành, không cần nói nhiều nữa, cha đang nổi giận, chuyện này chúng ta sẽ nói sau
Những lời này bị Triệu Quốc Xương nghe được, ông cười lạnh vài tiếng:
- Không cần nữa. Chuyện chúng mày tao không quản nữa. Tao không có đứa con này, cũng không có con dâu như thế. Cút! Cút hết cho tao!
(Bạn đang đọc truyện tại VipTruyen.Pro chúc các bạn vui vẻ)
Chương 133: Hẹn hò
riệu Hi Thành kéo Chu Thiến rời khỏi nhà lớn
Xe Triệu Hi Thành đỗ ở cổng, lúc ra đếncổng, anh đi đến chỗ phòng bảo vệ, lấy trong ví da mấy tờ tiền mặt đưacho bảo vệ. Lúc quay lại nói với Chu Thiến:
- May mà ông Vương gọi điện cho anh nên anh mới về kịp
Bọn họ lên xe, Triệu Hi Thành cũng chưavội lái xe đi, anh cầm tay lái, quay qua nhìn cô, đôi mắt như tỏa sángtrong bóng tối, anh nhẹ nói:
- Thật ra anh đã sớm quay về, anh đứng ở ngoài phòng khách nghe em nói thì dừng ở đó một lúc
Anh vươn người qua nhẹ nhàng ôm Chu Thiến vào lòng, thì thầm vào tai cô:
- Lúc trước anh cũng rất lo, sợem và cha sẽ cãi cọ ầm ỹ nhưng sau khi về lại thấy em thật cố gắng, cũng rất thành ý mà giải thích cho bọn họ. Thiệu Lâm, cảm ơn em, anh biết em làm như vậy đều là vì anh
Lòng Chu Thiến dịu dàng, cô cũng vươn tay nhẹ ôm lấy anh nói:
- Em cũng không nghĩ hôm nay anh sẽ nói những lời đó, Hi Thành, cảm ơn anh đã ủng hộ và hiểu em
Triệu Hi Thành buông cô ra, nhìn cô cười:
- Vậy anh đã qua được bài kiểm tra của em chưa
Chu Thiến cười nhéo mũi anh:
- Còn phải tiếp tục theo dõi
Triệu Hi Thành tỏ vẻ buồn bã:
- Sao anh cảm thấy ngày tốt nghiệp càng lúc càng xa thế nhỉ?
- Anh không thích? Thế thì có thể tự hủy tư cách dự thi
- Vậy sao được, vất vả lắm anh mới có được tư cách này
Hai người nhìn nhau cười.
Triệu Hi Thành khỏi động xe:
- Đưa em về nhà hay về trường?
- Về đi, ở trường chắc cũng tan rồi, em về nấu cơm trước cho Tiểu Mạt
Chu Thiến quay lại nhìn anh:
- Phía cha thì làm sao bây giờ? Ông hình như rất giận
Triệu Hi Thành nhìn phía trước:
- Ông cụ rất cố chấp, chỉ sự bâygiờ vẫn còn rất tức giận, anh về biệt thự riêng ở mấy ngày, tránh choông càng nhìn càng cáu
Anh định bảo Chu Thiến cùng qua đó ởnhưng lời nói đến bên môi lại đành nuốt ngược lại. Giờ vẫn chưa phảilúc, anh thầm nghĩ, vẫn nên nhẫn một chút vậy…
Chu Thiến cũng không hề biết trong lòng anh có chủ ý này. Cô nghĩ đến chuyện khác mà thở dài:
- Nếu cỏ thể làm cho ông hiểuchúng ta thì thật tốt, em và Hi Tuấn, nếu ông có thể hiểu bọn em cố gắng như thế nào thì có lẽ sẽ ủng hộ bọn em
Triệu Hi Thành không cho là đúng:
- Cái này cũng là chuyện cực gian khó. Ông cụ cố chấp như vậy, chuyện đã nhận định thì sẽ không thay đổi đâu
Chu Thiến nghĩ, dù sao cũng phải đượcTriệu lão gia hiểu, dù sao cũng là người một nhà, chẳng lẽ cả đời giậndỗi không nhìn mặt nhau sao?
Xe dừng lại dưới nhà Chu Thiến, Chu Thiến mở cửa xuống xe, trước khi đóng cửa xe, cô như đột nhiên nhớ ra điềugì, lại cúi người nhìn Triệu Hi Thành ở trong xe nói:
- Hi Thành, cuối tuần này chúng ta đi dạo phố nhé
Triệu Hi Thành thoáng run lên, lập tức lộ rõ vẻ kích động. Anh cúi đầu, đến khi ngẩng đầu lên, mắt như lấp lánh,miệng cười sáng lạn, vô cùng gợi cảm:
- Tiểu thư Tống Thiệu Lâm xinh đẹp, cô đang hẹn gặp tôi?
*****
Chấp mắt đã đến cuối tuần.
Chu Thiến đứng trước gương nhìn quần áođang mặc. Áo tím nhạt, quần jean màu xanh đậm, kết hợp khăn lụa vàng.Tóc đã dài lên nhiều, cô buộc túm đuôi ngựa, dùng chiếc cặp đính đá Tiểu Mạt mua tặng, trông đơn giản mà đoan trang
Tiểu Mạt đến gần, tặc tặc lưỡi:
- Hôm nay nhất định mê hoặc khiến Triệu Hi Thành không thể rời mắt rồi
Còn nói:
- Triệu Hi Thành đã thay đổi rất nhiều, xem ra cậu cũng chịu tha thứ anh ấy rồi, định bao giờ thì chuyển về đây
Chu Thiến xoay người nhìn cô:
- Giờ mình còn chưa định về. Thứ nhất là cha anh ấy còn đang giận mình, thứ hai…
Cô cúi đầu, mắt chớp chớp:
- Mình vừa đến khối thân thể nàythì đã là vợ anh ấy luôn, còn chưa thử qua cảm giác hẹn hò. Cảm giác yêu đương lãng mạn này, mình muốn giữ lâu một chút
Hiếm khi thấy vẻ thẹn thùng này của cô, Tiểu Mạt trêu ghẹo:
- À… thì ra là cậu muốn hẹn hò!Nhưng cũng đúng, phải làm cho Triệu Hi Thành tốn chút tâm sức thì saunày mới biết quý trọng được.
Dưới lầu vang lên tiếng còi xe, hai người nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Triệu Hi Thành đứng bên xe, ngẩng đầu nhìnlên chỗ hai người. Tiểu Mạt cười:
- Mau đi, Triệu đại thiếu gia của chúng ta sắp chờ không kịp rồi.
Giờ đã là cuối thu, thời tiết dần chuyểnlạnh (Giống chúng mình, thời tiết cũng lạnh ùi đấy ^^). Nhưng hôm nayánh sáng rực rỡ, đúng là ngày trời đẹp
Triệu Hi Thành mặc quần áo bình thườngmàu sáng, càng thêm tuấn tú. Vẻ mặt anh cười thản nhiên, trông có vẻ tâm tình rất tốt. Lúc nhìn thấy Chu Thiến, không ngoài định liệu của TiểuMạt, mắt anh sáng bừng kinh ngạc.
- Thiệu Lâm, hôm nay em đẹp lắm!
Anh khen ngợi từ tận đáy lòng, trong lòng cũng rất vui. Cô tốn tâm tư chuẩn bị như vậy có thể thấy là rất coitrọng lần hẹn hò này, cũng rất coi trọng anh.
Bọn họ đi đến đoạn phố dành cho người đibộ tấp nập nhất thành phố. Nơi đó tập trung đủ các cửa hàng quần áo, đồăn vặt, hiệu sách, hàng trò chơi… đúng là chỗ tốt để các đôi tình nhânhẹn hò.
Bọn họ gửi xe ở bãi đỗ xe gần đó. Tay nắm tay đi vào ngã tư phồn hoa. Đủ các loại âm nhạc từ cửa hàng hai bêntruyền ra, chấn động lòng người. Cuối tuần, lượng người tập trung rấtđông, có một nhà cùng đi dạo, có nhóm bạn thân tụm năm tụm ba, lại càngnhiều những đôi tình nhân như bọn họ. Ai nấy đều thoải mái, vui vẻ,không khí nơi nơi đều rất vui vẻ.
Bọn họ đi dạo qua từng cửa hàng, thíchcái gì sẽ dừng lại xem hoặc mua. Triệu Hi Thành chưa từng đi dạo nhữngkhu hàng như vậy. Quần áo anh mặc đều là của các nhãn hàng cố định, mỗimùa, thương gia sẽ đem đồ mới đưa đến tận cửa. Với việc dạo phố mua sắmcủa người bình thường này anh thấy rất mới lạ. Nhất là Chu Thiến vẻ mặthân hoan nắm tay anh, thỉnh thoảng lại thì thầm líu lo vào tai anh khiến anh cảm thấy mọi thứ xung quanh đều thật đẹp
Lúc đi ngang qua một cửa hàng quần áo,một bộ quần áo treo trong tủ kính khiến anh để ý, anh lập tức kéo ChuThiến đi vào. Anh nói với nhân viên bán hàng:
- Phiền cô cho chúng tôi xem bộ đồ tình nhân kia.
Ra khỏi phòng thay đồ, Chu Thiến nhìnthấy Triệu Hi Thành thì phì cười. Áo đôi này cũng không phải là thiết kế tốt, áo khoác nhẹ màu lam và áo trong cũng cùng màu. So với Triệu HiThành bình thường chỉ mặc quần áo hàng hiệu bậc nhất thì loại quần áonày mặc lên người quả thực là không ổn
Nhưng Triệu Hi Thành lại không để ý, anh ôm eo Chu Thiến đi đến trước gương, nhìn quần áo hai người giống nhau, cười thỏa mãn:
- Nhìn giống như một đôi gắn bó không rời… thật đẹp đúng không?
Chu Thiến nhìn nụ cười của anh, trong lòng vô cùng mềm mại:
- Đúng thế, rất đẹp, em thích lắm
Rất thích nụ cười thỏa mãn hạnh phúc của anh, cũng rất thích tâm ý ngọt ngào này của anh
Nhân viên cửa hàng xếp quần áo lúc đầucủa bọn họ vào túi lớn rồi đưa cho hai người, Triệu Hi Thành đón lấy,thanh toán rồi năm tay Chu Thiến rời đi
Bọn họ đi rồi, nhân viên bán hàng vẫn còn đứng ở cửa thủy tinh nhìn theo rồi quay đầu nói với đồng nghiệp:
- Thật đúng là một cặp đẹp đôi, yêu đương thắm thiết, hâm mộ quá đi….
Đi ra ngoài, hai người đi qua một cửahàng bán đồ lưu niệm nhỏ, trong tủ có một bức tượng gốm sứ nặn hai đứatrẻ khiến Chu Thiến để ý. Hai đứa trẻ một nam một nữ, bộ dáng ngây thơđáng yêu vô cùng. Chu Thiến chỉ vào một đứa, nói với Triệu Hi Thành:
- Nhìn xem, giống anh chưa kìa?
Triệu Hi Thành quay lại nhìn, thấy đó là cậu nhóc nam, đang nhướng mày, vẻ mặt tức giận. Triệu Hi Thành cười:
- Thế thì bên cạnh chính là em rồi còn gì.
Cô nhóc bên cạnh nhếch mông, đang cười tủm tỉm mà khẽ hôn cậu nhóc như đang an ủi vậy. Chu Thiến đỏ mặt, sẵng giọng:
- Em mà thế à!
Nói xong xoay người bước đi.
Triệu Hi Thành cười cười nhưng cũng không đuổi theo cô mà chỉ xoay người đi vào trong cửa hàng. Chờ khi anh trởra, tìm được Chu Thiến thì đã thấy cô đang sốt ruột, lo lắng. Cô thấyanh thì như thở dài nhẹ nhõm một hơi, vẻ mặt cũng bình tĩnh lại nhiều:
- Anh đi đâu thế, em tìm mãi không thấy
Triệu Hi Thành đi qua ôm eo cô rồi hôn lên vành tai cô:
- Em chỉ cần đứng ở một chỗ, dù thế nào cũng không cần đi đâu cả, anh sẽ tìm được em ( ♥♥♥)
Chu Thiến cúi đầu, chỉ cảm thấy lòng như uống mật ngọt vậy
Đi ngang qua một quán bán đồ ăn vặt, Chu Thiến bị hương thơm hấp dẫn, mua một túi đồ ăn vặt rồi hỏi:
- Anh có ăn không?
Triệu Hi Thành giơ túi đồ trong tay lên, lắc đầu:
- Anh không tiện lắm
Sau đó mắt sáng bừng cười nói:
- Hay là em bón cho anh đi
Sau đó lại bổ thêm một câu:
- Anh rất muốn ăn…
Vẻ mặt thì vô cùng thèm khát
Chu Thiến quả thực không thể tin vào mắt mình, đường đường Triệu Hi Thành cũng sẽ làm nũng!
Vì thế, sau đó, mọi người nhìn thấy mộtcảnh như vậy: Một anh chàng đẹp trai cao to, hai tay cầm túi đồ lớn,thường sẽ cúi đầu xuống, há miệng đón lấy đồ ăn mà cô gái bên cạnh dùngtăm xiên đưa tới. Có khi thậm chí bị bỏng mà liên tục hô lớn nhưng cũngkhông hề tức giận, vẻ mặt thỏa mãn, hạnh phúc. Mà cô gái bên cạnh, thỉnh thoảng cũng ăn một miếng nhưng chủ yếu đều chỉ bón cho anh chàng ở bên. Ngón tay thon dài trắng như ngọc cầm cây tăm mảnh mà bón cho anh chàngkia, vì phối hợp với chiều cao của người yêu mà phải vươn tay lên cao.Sau đó lại lấy khăn tay lau miệng cho anh, mỗi một động tác đều rất dịudàng, rất cẩn thận, thường hỏi lại:
- Cẩn thận bỏng, ăn ngon không? Còn muốn ăn nữa không?
Hình ảnh ấm áp hạnh phúc này thực sự khiến mọi người nhìn mà ngưỡng mộ
Hai người đi dạo đến buổi chiều, đi mộtchút thì sẽ lại nghỉ, mua không ít đồ. Mãi đi khi chân hai người đều mỏi nhừ thì mới quay người trở về bãi đỗ xe
Ở trên xe, Triệu Hi Thành cười nói với cô:
- Giống như yêu đương vậy
Chu Thiến vừa kéo dây an toàn vừa nói:
- Em cũng không nhớ lúc chúng mình hẹn hò trước khi kết hôn.
Triệu Hi Thành cười gượng hai tiếng,trước khi kết hôn bọn họ nào có hẹn hò yêu đương gì. Hôn sự cứ thế màđịnh ra thôi. Khi đó, với anh mà nói, chỉ cần thân phận xứng với anh thì lấy ai cũng được. Anh vẫn tiếp tục cuộc sống phóng túng của mình. Ai mà nghĩ được, một trận tai nạn xe hơi lại có biến hóa lớn như vậy? Anh lại yêu thương người vợ mình vốn chưa từng để ý. Chỉ có thể nói, mọi thứđều đã được sắp đặt, an bài.
Nhưng với một cô gái, yêu đương trống rỗng, hẳn là chuyện thật đáng tiếc
Triệu Hi Thành xoay người cầm tay Chu Thiến, bàn tay nóng rực khiến Chu Thiến run lên, quay đầu nhìn lại anh.
Ánh sáng ở bãi đỗ xe rất ảm đạm, hai mắtanh tỏa sáng khiến người ta tim đập mạnh. Giọng anh trầm thấp mà mạnhmẽ, trong không gian yên tĩnh thật nhẹ nhàng mà nói:
- Thiệu Lâm, chúng ta yêu lại từ đầu đi.
Chương 134: Khắc Y
Chỉ chớp mắt, một tháng trôi qua. Cuối thu đầu đông, thời tiết dần trở nên lạnh lẽo
Trong thời gian này, Triệu Hi Thành cốgắng tạo cho Chu Thiến không khí yêu đương lãng mạn. Cuối tuần nghỉ ngơi sẽ đưa cô đi xem phim, ăn tối, dạo phố, dùng hết tâm tư mà tạo ra đủtiết mục mà khiên cô vui vẻ, cũng mong để lại ấn tượng sâu đậm với cô.Có khi trưa rảnh, anh sẽ lái xe đến trường đón cô đi ăn cơm trưa. Haingười thân thiết gắn bó khiến các học viên khác hâm mộ không thôi. Thờigian này của Chu Thiến thực sự vô cùng vui vẻ. Hai người càng ngày càngthân mật.
Hồ Giai Giai vẫn còn chưa hoàn toàn lấylại tinh thần từ chuyện lần trước, càng lúc càng trở nên lạnh lùng kiêungạo, tính tình cũng càng lúc càng mẫn cảm, dễ cáu. Có khi chỉ vì chútviệc nhỏ cũng sẽ cãi cọ với bạn học. Một lần, có một người tức giận mànói:
- Cậu cũng chỉ dám kiêu ngạo trước mặt chúng tôi thôi, trước mặt Thiệu Lâm có khác gì con mèo…
Mặt Hồ Giai Giai tái lại, âm trầm đángsợ. Lúc đó học viên kia mới thôi không nói gì nữa nhưng từ đó về sau, Hồ Giai Giai luôn nhìn Chu Thiến bằng ánh mắt lạnh lùng âm trầm. Đối vớiviệc này, Chu Thiến cũng không để ý nhiều, suy nghĩ của cô đơn giản làchỉ cần cô ta không trêu chọc mình thì cô ta muốn nhìn thế nào chẳngđược, chẳng lẽ cấm? Chỉ là cảm thấy có chút đề phòng hơn
Về mặt học tập, đã đến giai đoạn cuốicùng. Thành tích hiện giờ là Hồ Giai Giai, Trương Bân và Chu Thiến là ba người xuất sắc nhất. Tiểu Mạt và Lưu Văn Chí đều trong top 10, nhữngngười còn lại trong tổ cũng đều rớt khỏi top 10. Mỗi lân ăn cơm trưa, Lý San, Vương Vĩ đều rầu rĩ không vui. Chu Thiến và Tiểu Mạt đều an ủi nói còn hai tuần, vẫn còn cơ hội
Nhắc tới hai tuần cuối này, mọi người đều vô cùng chờ mong, kích động bởi vì stylist đứng đầu cả nước trongtruyền thuyết – Khắc Y đã tới, sẽ chỉ đạo bọn họ thực hành
Khắc Y cũng là nhân vật truyền kì của Yêu Ti Lệ. Nghe nói trình độ văn hóa của ông không cao, gia cảnh cũng nghèo khó nhưng phương diện này lại được thiên phú, được người sáng lập YêuTi Lệ coi trọng mà cực lực bồi dưỡng. Cuối cùng, ông dựa vào bản lĩnhcủa mình và sự giúp đỡ của giám đốc Yêu Ti Lệ mà đạt được nhiều giảithưởng lớn mang tầm cỡ quốc tế, cũng vì thế mà giúp Yêu Ti Lệ đạt đượcvinh dự lớn, trở thành công ty có tiếng trong giới. Khắc Y vẫn rất biếtơn nên vẫn làm việc tại Yêu Ti Lệ, cho dù có người đầu tư giúp ông mởcông ty mới ông cũng không đồng ý
Khắc Y có được danh tiếng tốt không chỉvì tài năng của mình, cũng không chỉ vì ông trọng tình trọng nghĩa màcòn có nguyên nhân lớn hơn cả là phẩm chất đạo đức của ông rất tốt. Nênbiết rằng, nghề này phần lớn tiếp xúc với phụ nữ, trong ngành khôngthiếu gì những tin đồn stylist này và khách hàng này có tình cảm khôngđoan chính, nghe đồn với mỗi một stylist mà nói thì tin đồn này tuyệtđối là đòn đả kích trí mạng, có rất nhiều stylist nổi tiếng đều bị xấumặt, danh tiếng lụi tàn vì những tin đồn đó
Nhưng Khắc Y lại như hoàn toàn miễn nhiễm với scandal, cho dù là những đối thủ ghen tỵ với ông nhưng cũng khôngthể không thừa nhận, phương diện này, ông tuyệt đối là một quân tử. Khác hàng nữ đều rất khen ngợi, nói ông nho nhã, lễ độ, cẩn thận quan tâm,hơn nữa ông còn rất phong độ, nho nhã nên rất được các khách hàng nữ tôn sùng. Nhiều năm qua, vị trí số một của ông không ai có thể thay thế
Hai tuần này là học về tạo hình chỉnh thể cho khách hàng tùy theo từng trường hợp, hoàn cảnh cụ thể, bao gồm sânkhấu ca nhạc, sân khấu trình diễn thời trang, dạ tiệc… Có thể nói làcách vận dụng tất cả những kiến thức đã học, mà thầy Khắc Y sẽ trực tiếp hướng dẫn bọn họ thực hành
Mọi người đều cực kỳ hưng phấn, sự hưngphấn này không chỉ là vì muốn được thầy Khắc Y danh tiếng chỉ dạy màquan trọng là theo một nguồn tin đáng tin cậy, trợ lý của Khắc Y sangnăm sẽ đi học chuyên sâu ở nước ngoài, đến lúc đó ông sẽ tuyển trợ lýmới trong số 15 người đủ điều kiện gia nhập công ty lần này. Nếu thựcsự có thể trở thành trợ lý của Khắc Y thì chẳng những có thể luôn đượcông chỉ dạy, giúp ích cho bản thân mà còn có thể được tiếp xúc với những khách hàng tiềm năng, tăng danh tiếng cho bản thân về sau sẽ giúp íchcho sự phát triển của chính mình. Thậm chí như người trợ lý hiện tại,được Khắc Y đề cử mà ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, sau khi về nướccũng sẽ thành một bậc thầy.
Đây đúng là sự mê hoặc cực lớn mà. Chonên học viên nào cũng hạ quyết tâm, nhất định phải cố gắng thật nhiều để cho thầy Khắc Y có ấn tượng tốt về mình
Buổi chiều thực hành, Khắc Y cầm tập tàiliệu đi vào. Mọi người nhất tề nhìn về phía ông. Ông dường như đã quáquen với ánh mắt sùng kính này, thái độ vẫn rất bình thản, đi đến bụcgiảng, bắt đầu tự giới thiệu.
- Tôi tên là Khắc Y, hai tuần này tôi sẽ giảng dạy mọi người một số kiến thức đơn giản. Mọi người cùnghọc tập lẫn nhau nhé. Ông mỉm cười
Giọng của ông rất ôn hòa, nghe rất thoảimái. Hôm nay ông mặc chiếc áo lông vàng nhạt, cổ chữ V, lộ ra áo bêntrong màu lam, quần jeans xanh đậm, tóc dài, tóc mái hỗn độn che đi mộtbên thái dương, lộ ra khuôn mặt trắng nõn, đường nét cân xứng, móng taysạch sẽ. Cả người trông thật sạch sẽ, khiến người ta không khỏi có cảmgiác hoải mái
Mấy ngày này đều là thiết kế tạo hình dạtiệc. Buổi chiều thực hành, từng tổ nhỏ đều phải cùng thiết kế tạo hìnhphù hợp nhất cho một thành viên. Từ kiểu tóc, trang phục đến phối đồ,trang điểm đều phải là tốt nhất, xinh nhất ( bạn đang đọc truyện tại http://saoviet.me , chúc bạn luôn vui vẻ )
Sau đó, Khắc Y lại đến từng tổ xem xét, đưa ra ý kiến nhận xét
Mỗi một đoạn thời gian đều có thể nghe được ông khẽ chỉ bảo
- Cậu có biết rõ mặt anh chàng này là hình gì không?
- …
- Mặt tròn, cậu đã biết thì saocòn thiết kế kiểu đầu này? Mặt tròn hợp để tóc vuốt ngược hơn là kiểutóc này, mặt dài thì hợp để mái xéo… Cậu nhóc à, cậu có thể vuốt tóc cho anh chàng này
- Tạo mẫu tóc phải dựa vào khíchất, tuổi tác của khách mà làm. Cô ấy là cô gái trẻ, cậu tạo mẫu tócgià dặn như vậy cho cô ấy thì hợp sao?
- Màu mắt và quần áo của cô gái này hoàn toàn không hợp, chẳng lẽ cậu không phát hiện ra sao?
- Cậu thực sự khiến tôi khó hiểu, cô ấy cổ dài nhỏ nhưng cậu lại để cô ấy mặc áo hở vai…
Ông chậm rãi đi tới bên Hồ Giai Giai. Hồ Giai Giai vì muốn gây chú ý với Khắc Y mà hôm nay đặc biệt tốn tâm tư
Thầy Khắc Y nhìn nhìn thiết kế của bọn họ, gật gù, chỉ vào học viên nam làm mẫu mà nói:
- Cách phối hợp trang phục này rất tốt
Hồ Giai Giai lập tức tiến lên nói:
- Em cảm thấy với những buổi dạ tiệc quan trọng, đàn ông mặc áo vest là hợp nhất…
Cô ta thao thao bất tuyệt mà thể hiệnmình với Khắc Y, hoàn toàn không nhắc đến tên những người khác, gạt bọnhọ lại. Các thành viên trong tổ đều tỏ vẻ tức giận. Nhưng thấy Khắc Ynghe chăm chú thì cũng không tiện chen vào. Tuy nhiên bọn họ đều thầmmắng Hồ Giai Giai trong lòng vô số lần. Cuối cùng Khắc Y cũng khen thiết kế của tổ bọn họ nhưng chỉ hỏi riêng tên Hồ Giai Giai.
Thầy Khắc Y đi rồi, Hồ Giai Giai hưngphấn đến nỗi mắt sáng bừng, đây là lần đầu tiên Khắc Y chủ động hỏi tênmột học viên trong buổi hôm nay, đây có phải là tỏ vẻ ông có mấy phần để ý đến cô không? Thì ra cô vẫn là người ưu tú nhất. Áp lực bao lâu trong nháy mắt hóa thành hư không.
Cô ta không khỏi nhìn về phía Chu Thiến,lúc này, Khắc Y đang đi về phía tổ bọn họ. Hồ Giai Giai nhìn chằm chằmthiết kế của tổ đó thì sắc mặt lại trở nên khó coi
Thầy Khắc Y đi đến tổ Chu Thiến, vẻ mặtrất kinh ngạc bởi vì thiết kế của tổ này thực sự là tốt ngoài dự kiếncủa ông. Với những học viên mà nói, sáng tạo như vậy đã rất tốt rồi
Ông đi đến bên Tiểu Mạt, Tiểu Mạt đượcTrương Bân make up, tóc là do Lưu Văn Chí và Vương Vĩ tạo kiểu, quần áolà Chu Thiến và Vương Lâm chọn
Tiểu Mạt là người mùa hạ, mặt tròn, dángbình thường. Lúc trang điểm, Trương Bân căn cứ tính cách hoạt bát của cô mang trang điểm cho cô vẻ thanh xuân đầy sức sống. Tóc búi cao, hai bên thái dương để xõa ra mấy lọn tóc làm xoăn. Quần áo thì Chu Thiến chọncho cô một bộ váy màu lam dài đến đầu gối, bó chun ở lưng và đôi cao gót cùng màu. Trang sức còn lại tự Tiểu Mạt chọn, hoa tai bạc, vòng cổ bạctinh tế
Thầy Khắc Y liên thanh khen ngợi:
- Không tệ, không tệ, hồi thầy mới học còn chưa được bằng thế này
Sau đó, ông lại nhìn từng chi tiết trênngười mẫu rồi hỏi là ai làm, mọi người giới thiệu lẫn nhau, tên tuổiloạn xạ khiến Khắc Y choáng váng, kết quả chả nhớ được ai
Nhưng thật ra tinh thần đồng đội đoàn kết của bọn họ lại khiến Khắc Y rất ấn tượng. Tổ khác, thành viên đều chỉcố gắng biểu hiện bản thân mà xem nhẹ bạn học. Tuy rằng muốn để ông cóấn tượng nhưng thiết kế đôi khi cần sự hợp tác toàn đội, chỉ có tổ bọnhọ, hợp tác không hề có tư tâm mới có thể làm ra tác phẩm tốt nhất
Mấy ngày kế tiếp, Khắc Y qua quan sátphát hiện lần này có ba học viên xuất sắc nhất là Trương Bân, Hồ GiaiGiai và Chu Thiến. Trong ba người, Trương Bân thì chắc chắn, an toàn,bất kể là tình huống gì cũng sẽ không thể có sai sót nhưng cũng khó đểcó đột phá. Hồ Giai Giai thiết kế rất to gan, cũng tốn tâm tư nhưng dễkhiến người ta có cảm giác vội vã, dễ thành công nhưng cũng dễ thất bại
- Vậy còn Thiệu Lâm?
Thẩm Già Lam hỏi, cô rất muốn biết đánh giá của ông về Tống Thiệu Lâm, liệu có giống cô không
- Thiệu Lâm…
Khắc Y khẽ cười, đôi mắt nâu trong suốt sáng bừng:
- Cô ấy tôi còn chưa thể phán đoán, còn cần quan sát thêm
Kì thi tuần này, vẫn là Hồ Giai Giai,Trương Bân và Chu Thiến loại tốt, giữ vững ba vị trí xuất sắc nhất.Triệu Viện Viện lại cũng đươc loại tốt, thành tích tăng lên, lọt vào top 10, mừng rỡ tươi cười nhảy nhót. Mà Lưu Văn Chí thì lại chỉ được loạiđạt, thành tích từ thứ 9 rớt xuống thứ 11. Một giây đó, sắc mặt anh lậptức biến đổi, cực kì yên tĩnh đến độ mọi người khuyên giải cũng không hề vui vẻ. Tiểu Mạt vẫn trong top 10, Vương Vĩ, Lý San, Vương Lâm thì ởhàng sau Lưu Văn Chí, xem ra cũng không có hi vọng vào top 10
Chu Thiến nói với mấy người đang than thở:
- Lưu Văn Chí vẫn có một cơ hội, vẫn có thể vào top 10, cho dù không vào top 10 vẫn có thể vào công ty mà
Lưu Văn Chí thở dài:
- Còn hi vọng gì chứ? Chỉ còn một lần kiểm tra, trừ khi trong top 10 có một người không đạt hoặc chỉ đạtmà thôi, nhưng sao có thể? Top 10 ai cũng rất có thực lực.
Mọi người đều yên lặng bởi vì ai cũngbiết, anh nói rất đúng. Muốn chen vào top 10 thì ngoài 1 trong số 10người dẫn đầu phát huy thất thường mà thôi, nhưng là làm sao có thể?
--http://viptruyen.pro--
Chương 135: Thành bại
Tuần thi cuối cùng, tất cả mọi học viênđều cảm thấy thật căng thẳng. Những học viên không trong top 10 đềunghiến răng, nghiến lợi mà tìm tài liệu học tập, cố gắng tập trung cholần thi cuối này. Những học viên trong top 10 chẳng những không chút lơlà việc học mà còn rất đề cao cảnh giác mỗi người tiếp cận với mình, sợbị người dùng thủ đoạn mà kéo xuống
Nguyên nhân chính là vì vào top 10 có thể trở thành trợ lý của các thầy giỏi, cũng nắm chắc cơ hội vào công ty.Các học viên khác chỉ có thể làm trợ lý cho những nhà thiết kế bìnhthường, tiếp xúc với khách hạng thường không nói nhưng còn phải tranhgiành 5 vé giữa 28 người còn lại, cơ hội càng khó khăn hơn. Không thểvào công ty thì cũng chỉ có thể tìm việc ở bên ngoài, đại ngộ chắc chắnchẳng bằng được một nửa của công ty. Bọn họ uổng phí bao tiền của choYêu Ti Lệ cũng chỉ là uổng phí
Cho nên tuần này, cảm xúc của Lưu Văn Chí vô cùng tệ, cả ngày đều lặng lẽ chẳng nói chẳng rằng, không đùa giỡn như trước kia
Mọi người cũng không biết nên khuyên anh thế nào.
Lý San lặng lẽ nói với Chu Thiến:
- Cũng không thể trách cậu ấy được,nghe nói nhà cũ của cậu ấy đã dùng để cho anh trai cậu ấy cưới vợ, giờhọc phí đều do anh trai chu cấp, không thể nào lại quay về. Cậu ấy đặtmọi hi vọng vào việc này, rất mong được thành công, mua được nhà mà sống yên ổn. Nếu ở đây không thành công, bên ngoài kiếp chút tiền sao có thể mua được nhà ở tốt. Thiệu Lâm, người có tiền như các cậu sẽ không hiểuđược nỗi khổ của người thường bọn mình
Lưu Văn Chí có lẽ đang theo đuổi Lý San nên việc này cũng không giấu diếm cô ấy
Chu Thiến thở dài một hơi, sao cô khôngbiết được sự khổ cực của cuộc sống bình thường? Nếu không phải vì tainạn xe cộ đó, giờ cô vẫn chỉ là Chu Thiến ngày ngày vất vả làm việctrong thẩm mỹ viện, học phí của em trai không kiếm nổi, cha cô tuổi lớnvẫn phải ở ngoài làm việc. Cô rất thấm thía điều này
Tiểu Mạt ở bên cạnh nghe Lý San nói vậy thì lòng nghi ngờ, sau đó nói với Chu Thiến:
- Lý San nói những lời này với cậucó ý gì? Chẳng lẽ muốn cậu rút lui sao? Bởi vì cậu có tiền nên không cần phải tranh giành với người? Mình thấy cô ấy đúng là có ý này
Chu Thiến lắc đầu nói:
- Mình không thể rút lui, cơ hội này cũng rất quan trọng với mình, mọi người cạnh tranh dựa vào thực lực,nào vì mình giàu hay nghèo mà thay đổi
Mà bên kia, Hồ Giai Giai lại phát hiện,tuy rằng cô khiến cho Khắc Y chú ý nhưng Khắc Y cũng rất chú ý đếnTrương Bân và Tống Thiệu Lâm. Nhất là Tống Thiệu Lâm, những thiết kế của cô, có khi ngay cả cô ta cũng phải thán phục. Vẻ mặt tán thưởng củaKhắc Y khi nhìn Tống Thiệu Lâm khiến cô ta đố kị phát cuồng! Vì sao? Vìsao Tống Thiệu Lâm chuyện gì cũng đều phải đè ép cô ta? Cô ta nhất địnhphải thành trợ lý của Khắc Y, đây là một bước quan trọng trong kế hoạchtrở thành stylist nổi tiếng của cô ta. Đây là chuyện cô ta mong chờ đãlâu, nếu không có Tống Thiệu Lâm, vị trí đó nhất định sẽ là của cô ta
Tống Thiệu Lâm này, lần trước khiến cô ta bị sỉ nhục nặng nề như vậy, giờ còn muốn tranh giành vị trí trợ lý nàyvới cô ta! Còn chưa có ai có thể cướp đi thứ cô ta muốn. Trước kia, côta tỏ tình với Trương Bân nhưng lại bị Trương Bân từ chối, lý do là muốn toàn tâm toàn ý học tập, thi vào công ty, vậy thì cô ta sẽ làm choTrương Bân không thể thi được. Giờ cũng như vậy, Tống Thiệu Lâm kia muốn vào công ty sao? Cô ta cũng sẽ không cho Tống Thiệu Lâm được vừa lòng.Không thể thi vào công ty thì có tư cách gì mà giành vị trí trợ lý Khắc Y với cô ta!
Hồ Giai Giai quay đầu nhìn Lưu Văn Chíđang ủ rũ cách đó không xa, khóe miệng khẽ cười lạnh. Chỉ là, lần này sẽ không thể ngu xuẩn như trước được, không thể, tự mình ra mặt!
Lưu Văn Chí ngồi một mình trong quán cơmnhỏ ăn cơm trưa, mấy hôm nay, anh không đi ăn cũng mọi người. TrươngBân, Tống Thiệu Lâm, Tiểu Mạt,Triệu Viện Viện đã vào top 10, Vương LâmVương Vĩ nhà giàu, dù không vào công ty cũng chẳng sao, chỉ có mình tình cảm thê lương, so với sự vui vẻ của bọn họ càng tự thấy mình thê thảm.Anh không muốn ở gần bọn họ
Anh gọi một bát mỳ, ăn mấy miếng đã buông đũa, hoàn toàn chẳng có khẩu vị. Nếu thành tích quá kém thì cũng thôinhưng vừa khéo lại đứng thứ 11, chỉ kém một bước mà thôi, bảo anh camtâm thế nào đây? Nhưng một bước này lại quá khó đi
Anh thở dài, hung hăng tự đánh mặt mình, mong như vậy có thể làm dịu đi sự dày vò trong lòng
Nhưng một giọng nói thanh thúy từ bên kia vọng lại lại khiến anh chú ý
- Tống Thiệu Lâm kia rõ ràng là quágiàu có lại muốn tranh đoạt cơ hội này với những người bình thường nhưbọn mình, đúng là đáng giận
Lưu Văn Chí ngẩng đầu, thấy bàn đó là HồGiai Giai và bạn thân của cô ta là Vương Kỳ đang ngồi. Giọng nói khi nãy là của Vương Kỳ
Hai người dường như không để ý tới sự tồn tại của Lưu Văn Chí, không coi ai ra gì mà lớn tiếng bàn tán
Hồ Giai Giai lại nói tiếp:
- Nếu là người khác thì thôi,nhưng Tống Thiệu Lâm này, rõ ràng là thiên kim tiểu thư, con dâu nhàgiày lại muốn giành bát cơm với người nghèo chúng ta. Càng nghĩ càngkhiến người tức giận, với cô ta mà nói chẳng qua chỉ là trò tiêu khiểngiết thời gian nhưng với chúng mình thì chính là cơ hội đổi đời, cô tacũng quá ích kỷ!
Những lời này của hai người như những cây kim sắc nhọn đâm vào lòng Lưu Văn Chí. Thật ra, đây sao không phảinhững lời trong lòng anh. Công việc này với Tống Thiệu Lâm mà nói cơ bản là có cũng được chẳng có cũng chẳng sao nhưng với anh mà nói lại làtoàn bộ hi vọng. Nếu Tống Thiệu Lâm chịu rút lui thì anh hoàn toàn có cơ hội vào top 10. Ngày đó anh cố ý để Lý San đi thử cô nhưng Tống ThiệuLâm lại như hoàn toàn không có ý rút lui
Chuyện này chỉ có thể nhờ vào sự tựnguyện của cô ấy, chẳng lẽ anh có thể ép cô ấy sao? Nghĩ vậy, Lưu VănChí cũng có chút oán trách Chu Thiến.
Bên kia, Hồ Giai Giai lại nói tới Vương Kỳ:
- Đáng tiếc, thứ tự của cậu quá xa, nếu là thứ 11, 12 thì mình sẽ có cách giúp cậu
Vương Kỳ tiếc nuối nói:
- Đúng thế, mình đúng là không hơn ai, nếu mình đứng thứ 11 thì định sẽ không bỏ qua cơ hội này
Nói xong ánh mắt hai người đều liếc về phía Lưu Văn Chí
Nói rõ ràng đến thế, Lưu Văn Chí nếu còn không hiểu là bọn họ cố ý nói cho anh thì đúng là kẻ ngốc
Cô ta thực sự có cách có thể giúp anh?
Tim anh đập loạn, tay toát mồ hôi, trongđầu đủ mọi suy nghĩ rối loạn, lộn xộn. Nhưng dần dần, một suy nghĩ cànglúc càng rõ ràng hiện rõ: “Tống Thiệu Lâm, mất đi cơ hội lần này cũngchẳng sao, nhưng mình không thể mất đi hi vọng này…. Chỉ cần có thể kéocô ấy xuống, mình có thể tiến lên… Vào top 10 thì nhất định có thể ở lại công ty, có thể an cư lập nghiệp ở đây. Nếu không, làm việc ở ngoàilương tháng 2,3000 thì đợi đến bao giờ? … Nhưng Thiệu Lâm là bạn củamình…”
Hồ Giai Giai lại châm thêm mồi lửa:
- Con người ấy mà, ai chẳng biết nghĩ, cuộc sống của mình mới là quan trọng nhất. Đợi đến khi bị đá ra ngoài,không tìm việc làm, xem bạn bè gì đó có thể giúp cậu hay không?
Lưu Văn Chí đột nhiên nắm chặt tay thànhquyền, như đã hạ quyết tâm, anh nhìn bốn phía, phát hiện chẳng có ngườiquen thì nghiến răng, đi về bàn Hồ Giai Giai
Hồ Giai Giai nhìn Lưu Văn Chí đang đến gần, nụ cười nơi khóe miệng càng trở nên rõ ràng
Chương 136: Âm mưu đen tối
ưu Văn Chí ngồi xuống bàn Hồ Giai Giai. Lưu Văn Chí vừa ngồi xuống đã nói:
- Tôi biết lời này là cô cố ý nói cho tôi nghe, tôi cũng biết cô căn bản chẳng phải là muốn giúp tôi,chẳng qua là muốn Thiệu Lâm không thể vào công ty, không thể tranh giành vị trí trợ lý của Khắc Y với cô
Gương mặt trắng nõn nà của Hồ Giai Giaitỏa sáng dưới ánh mặt trời, nhưng nụ cười nơi khóe miệng cô ta lại khiến người ta thấy lạnh lẽo
- Không sai, anh nói đều đúng cả. Nhưng anh cũng nên hiểu, chỉ có làm như vậy thì anh mới có hi vọng. Anh cũng mong được tôi giúp đúng không?
Lưu Văn Chí nhìn nụ cười của cô ta mà cảm thấy lạnh người, mới chỉ là cô gái 18 tuổi mà tâm tư lại thâm trầm nhưvậy. Anh trầm ngâm một hồi rồi nói:
- Cho dù không vào top 10 tôi cũng vẫn có thể vào công ty
Hồ Giai Giai bưng miệng cười:
- Nếu đã vậy thì anh còn đến tìmtôi làm gì? Anh biết rõ, nếu không vào top 10, không được thầy tốt chỉdạy thì cơ hội vào công ty sẽ càng lúc càng xa vời. 28 người chọn ra năm người, thực lực tương đương, kết quả này ai dám chắc được?
Lưu Văn Chí bị nói trúng điểm yếu, cúi đầu hồi lâu, sau đó ngẩng đầu nhìn Hồ Giai Giai, hạ quyết tâm hỏi:
- Cô có cách sao? Nếu muốn gianlận ở công cụ của cô ấy thì không có cơ hội đâu, giờ ai chẳng đều giữgìn đồ dùng của mình cẩn thận
Hồ Giai Giai chỉ cười, Vương Kỳ ở bên nói:
- Xem ra anh cũng có tâm tư này
Lưu Văn Chí có chút mất tự nhiên, nhữnglúc bị dày vò, quả thực cũng từng có suy nghĩ này. Trong mười người đứng đầu, nếu thực sự muốn kéo ai xuống thì Tống Thiệu Lâm là người tốt nhất để thực hiện. Thứ nhất, cô quả thực không cần công việc này để kiếmsống, cho dù không vào công ty thì cuộc đời cô cũng chẳng có ảnh hưởnggì. Thứ hai, cô và anh có vẻ thân thiết, ra tay dễ dàng hơn. Trương Bânvà Triệu Viện Viện tuy rằng anh cũng thân thiết nhưng tinh thần cảnhgiác của hai người này cao hơn Thiệu Lâm nhiều. Nghĩ vậy, anh thực racũng nhớ tới Lâm Tiểu Mạt, cô ấy hình như cũng đã vào top 10
- Nếu kéo Lâm Tiểu Mạt thì có phải là dễ hơn không?
Nghĩ đến chồng của Tống Thiệu Lâm, lòng anh vẫn có chút nao núng.
Hồ Giai Giai vỗ bàn, lập tức nói không nể nang:
- Anh nghĩ là tôi giúp anh thậtsao? Kéo Lâm Tiểu Mạt thì tôi được cái gì? Anh làm việc không rõ ràng,nhập nhằng như vậy thì có gì mà đòi tranh giành với anh, chấp nhận sốphận đi
Vương Kỳ thấy sắc mặt Lưu Văn Chí trở nên khó coi thì vội nói:
- Mọi người giúp đỡ lẫn nhau, đương nhiên là muốn đôi bên đều có lợi
Hồ Giai Giai cười lạnh:
- Tôi biết anh sợ cái gì, yêntâm, chuyện này tôi đã có cách, không để lại dấu vết gì cả, đến lúc đóTống Thiệu Lâm chỉ biết than trách vận khí tệ hại, sẽ không thể nghi ngờ bất kì ai được
- Là cách gì?
Lưu Văn Chí thật sự tò mò bởi vì bản thân anh không hề nghĩ ra được cách gì hay.
Trong mắt Hồ Giai Giai hiện lên tia giảo hoạt:
- Nơi này nói chuyện không tiện, tối tôi sẽ gọi điện cho anh, chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện
Sau đó, hai bên trao đổi số điện thoại rồi tách ra.
Tuần thi cuối cùng là thi thiết kế về tạo hình trên sân khấu. Bao gồm phong cách dân tộc, cổ điển, phong cách Tây Ban Nha, Ấn Độ… (tỉ tên nước khác mình ngu si chả edit nổi:)))
Mỗi phong cách đều có đặc sắc riêng củanó, yêu cầu học viên phải nắm bắt được điểm đặc sắc này rồi vận dụng một cách linh hoạt, sáng tạo
Lúc thực hành, Khắc Y chỉ vào thắt lưng của Tiểu Mạt, hỏi Chu Thiến:
- Chiếc thắt lưng này rất đặc biệt, dùng để làm gì?
Lời ông nói khiến các tổ xung quanh đềuchú ý, rất nhiều học viên đều không kìm lòng được mà nhìn về phía tổ Chu Thiến. Mà tổ ở xa cũng đến gần theo dõi chuyện này
Hồ Giai Giai thấy Chu Thiến lại được Khắc Y để ý thì lòng không khỏi tức giận, cô ta tốn bao tâm tư thiết kế tạohình cho sân khấu cổ điển cũng chỉ được Khắc Y hơi chú ý một chút màthôi. Cô ta tuy rằng ghen ghét nhưng cũng vẫn tò mò, rốt cuộc là thiếtkế gì khiến Khắc Y chú ý như vậy
Hồ Giai Giai đi đến bên tổ Chu Thiến, các học viên đều đứng vây quanh, cô ta cố ý chen vào giữa khiến không íthọc viên tức giận. Cô ta không quan tâm, thậm chí còn nhìn khinh khỉnh,có mấy người định nổi cáu nhưng thấy Khắc Y ở đó nên đành cố gắng khốngchế cảm xúc bản thân
Chen vào thì thấy Khắc Y đang đứng ở bêncạnh Lâm Tiểu Mạt, ánh mắt nhìn chằm chằm thắt lưng của Tiểu Mạt. HồGiai Giai cũng nhìn theo, đến lúc này thì không khỏi ngây dại.
Tiểu Mạt mặc một bộ váy liền ngắn lộ vai, rất bình thường, không có gì khác lại nhưng ở lưng lại dùng chiếc thắtlưng đặc biệt, màu sắc rực rỡ, dây kết kéo dài khiến cho màu sắc chiếcváy càng trở nên thuần khiết. Mà mái tóc dài thẳng của cô làm tóc xoănlọn to, trang trí bằng chuỗi hạt châu nhiều màu sắc. Cổ và cổ tay thậmchí là cổ chân cũng đều dùng chuỗi hạt châu đó làm trang sức, trang điểm đơn giản nhưng lại đủ khiến Lâm Tiểu Mạt như thành người khác, cả người quyến rũ, nữ tính động lòng người.
Hơi thở của Hồ Giai Giai trở nên dồn dập, tay nắm chặt lại, móng tay đâm sâu vào da thịt nhưng hoàn toàn khôngthấy đau đớn. Cả người cô ta bị cảm giác hận sâu đậm chiếm cứ. Mà nỗihận này lại mang theo sự sợ hãi mơ hồ
Tuyệt đối không thể để cho cô vào công ty được. Như vậy mình sẽ bị đè ép, không có cơ hội xuất đầu lộ diện. Cô ta muốn trở thành stylist xuất sắc nhất, tuyệt đối không thể để người khác cản đường của mình được
Bên kia, Chu Thiến nghe Khắc Y hỏi thì cười đáp:
- Đây vốn là chiếc khăn lụa màurực rỡ, có tua dài, dùng làm thắt lưng kết hợp với váy trắng hở vai vàtrang sức này sẽ khiến cho người ta có cảm giác Bohemian thoải mái,phóng túng mà vẫn gợi cảm
Không chỉ là Hồ Giai Giai và tất cả cáchọc viên đều sợ hãi vì sức tưởng tượng của Chu Thiến. Dùng khăn lụa làmthắt lưng? Hơn nữa hiệu quả còn rất tốt
Khắc Y ở bên xoa xoa cằm, cười ôn hòa, nghe cô nói xong thì gật gật đầu thản nhiên nói:
- Rất tốt, sáng tạo lắm, thiết kế này rất được
Ngón tay thon dài của Khắc Y gõ gõ lên bàn:
- Rất chờ mong biểu hiện của em vào ngày thi
Các học viên đều tỏ vẻ kinh ngạc, thờigian qua, đây là lần đầu tiên Khắc Y tán thưởng một học viên nào nhưvậy. Qua cơn kinh ngạc, các học viên đều tỏ ý ghen tị, đây chẳng phảichứng tỏ Khắc Y đã có ý định cho Tống Thiệu Lâm làm trợ lý sao? ĐámTrương Bân trong lòng cũng có chút khó chịu, dù sao đó cũng là giấc mộng của tất cả mọi người
Nhiều người như vậy nhưng cũng chỉ có mình Tiểu Mạt thực sự vui vẻ cho Chu Thiến.
Sau khi Khắc Y rời đi, các học viên cũngđều trở về vị trí, vẻ mặt có chút không vui. Được Khắc Y khích lệ, ChuThiến thực sự rất vui. Đám Trương Bân, Triệu Viện Viện tuy không thoảimái nhưng vẫn cười chúc mừng cô. Với thực lực của Chu Thiến, bọn họ vốnvẫn luôn tâm phục khẩu phục.
Chỉ có Lưu Văn Chí thì sắc mặt rất mất tự nhiên, khi tiếp xúc ánh mắt của Chu Thiến thì luôn có hơi trốn tránh.Mọi người đều nghĩ là vì anh vẫn để bụng chuyện thứ tự. Chỉ là thànhviên trong tổ cũng đều lo lắng cho kì thi cuối nên cũng không có tâm tưgì an ủi anh. Lưu Văn Chí thấy mọi người đều chỉ để ý chuyện của mìnhthì không khỏi nhớ lại Hồ Giai Giai nói: “Khi anh không tìm được việcthì xem thử xem những người anh gọi là bạn có giúp anh không”
Lưu Văn Chí vốn còn có chút do dự giờ trở nên kiên định hơn. Trên đời này, cái gì cũng chỉ là ảo, chỉ có nắm bắttrong tay mới là thực. Anh không nghĩ vì chính mình thì có ai sẽ nghĩcho mình. Nghĩ vậy, lòng Lưu Văn Chí cũng thoải mái hơn nhiều
Chu Thiến vốn đang muốn tán gẫu đôi câuvới anh nhưng vừa tiếp xúc đến ánh mắt Lưu Văn Chí thì Lưu Văn Chí đãlại quay đi, sau đó cầm một quyển sách trên bàn mà đọc chăm chú, bộ dáng như đang nói: xin đừng làm phiền nên Chu Thiến cũng đành thôi
Hôm đó, thực hành xong, Khắc Y quay vềcông ty mình làm việc, vẽ lại thiết kế lúc trước của Chu Thiến. Thẩm Già Lam tan tầm thấy phòng làm việc của ông còn sáng đèn thì đi vào
Đi vào thì thấy Khắc Y đang vẽ chăm chú thì tò mò đi qua xem ông vẽ gì. Nhìn thấy thiết kế ông vẽ thì không khỏi tán thưởng nói:
- Khắc Y, đây là thiết kế thầy nghĩ ra sao? Rất đẹp, độc đáo lắm
Khắc Y ngẩng đầu, thấy là Thẩm Già Lam thì cười nói:
- Thầy đâu dám cướp công người khác, đây là thiết kế hôm nay của Tống Thiệu Lâm
- Thiệu Lâm?
Thẩm Già Lam rất kinh ngạc, cô cầm bản vẽ, khó tin hỏi:
- Đây thực sự là thiết kế củaTống Thiệu Lâm? Hoàn toàn có phong phạm của bậc thầy rồi. Đổi lại là em, trong thời gian ngắn em cũng không thể sáng tạo được thế này
Ngón tay thon dài của Khắc Y khẽ vuốt tóc trên trán, mắt trái vẫn che khuất dưới ánh đèn lại bị tóc mái che đi,ánh đèn loáng lên ánh mắt nâu khiến người ta có ấn tượng sâu đậm
- Cũng chính là như thế
Khắc Y khẽ cười, nụ cười thật đẹp:
- Thầy đã phải cố lắm mới không vỗ tay khen ngợi, sợ nhiều người chú ý sẽ khiến em ấy gặp phiền phức
Ông nhìn Thẩm Già Lam, nụ cười càng đậm:
- Già Lam, lần này thầy như nhặt được báu vật rồi
Thẩm Già Lam bị nụ cười sáng bừng đó thu hút, sau đó cô lấy lại tinh thần nói:
- Lần này thực tập, em nhất địnhphải để Tống Thiệu Lâm làm trợ lý cho em. Sự hiểu biết của em ấy khiếnem rất muốn bồi dưỡng.
- Ái chà? Thẩm Già Lam cao ngạo lại coi trọng em ấy như vậy? Hiếm có đây
Thẩm Già Lam lại thật nghiêm túc:
- Em ấy như một cô gái đáng yêu,làm người ta không tự chủ được mà bị em ấy hấp dẫn. Em cảm thấy em ấynhất định sẽ thành công
Cô nhìn Khắc Y:
- Thành công như thầy vậy
- Chúng ta cứ chờ xem. Mong rằng em ấy sẽ không làm cho chúng ta thất vọng. Nghe nói gia cảnh nhà em ấy rất tốt
- Không phải tốt bình thường đâu, như vậy càng khiến em bội phục. Đổi lại làm em, em sẽ chẳng có đượcthành công như vậy, em là bị hoàn cảnh ép mà ra, còn em ấy là hoàn toàndựa vào ý chí của chính mình
Khắc Y ngạc nhiên:
- Xem ra, đúng là một cô gái đặc biệt